Thật ra tôi vẫn chưa sẵn sàng để tiếp tục viết blog vì tâm của tôi vẫn chưa vững và vẫn chưa đạt được những mục tiêu mà tôi đã đề ra trong 10 ngày này. Blog trước của tôi bị cảm xúc buồn bã chi phối nhiều, tôi muốn đợi cho đến khi tôi thật sự thanh thản mới viết tiếp những gì mình đang trải qua. Và 2 ngày nay tôi đã làm được 1 số dự định của mình: coi 1 bộ film rất hay, đọc và học trên youtube, tới quán cà phê ngoài trời đã đề ra từ trước khi tôi thi ck1. Tuy nhiên tất cả điều đó vẫn chưa đủ khiến tôi nhận ra được bất cứ điều gì, ngoại trừ việc sáng nay tôi bị ốm, nằm ở nhà và quyết thực hiện 1 điều mà tôi đã nghĩ về nó từ rất lâu. Lần đầu tiên, tôi vượt qua nỗi sợ hãi của bản thân để tìm sự giúp đỡ của người xa lạ, hoàn toàn xa lạ nhưng cũng cực kì thân thuộc, tôi đã vượt qua ranh giới của bản thân mình. Nhưng tôi sẽ chia sẻ về sau khi mà tôi hoàn thành xong cuộc hành trình.
Đầu tiên, tôi sẽ kể về bộ phim. Bộ phim tên "About time". Phim kể về 1 chàng trai có khả năng dịch chuyển thời gian, quay về quá khứ, làm quen bạn gái, giúp đỡ ông chú, gặp người cha thân yêu và sống 1 cuộc sống tốt đẹp. Nội dung không hề mới, theo xu hướng " hoàn hảo" như phim ảnh nên tôi cũng không rút ra được bài học gì nhiều ngoài cảm xúc tốt đẹp mà bộ phim mang lại. Thật sự đó là 1 bộ phim rất đẹp, có thể giúp bất kì ai khơi gợi lại những tình cảm gia đình, tình người và tình yêu. Một liều thuốc tốt để bồi bổ và nuôi dưỡng những giá trị tinh thần. Tuy nhiên tôi muốn chia sẻ về lý do mình muốn coi nó hơn. Thật ra cách đây khoảng nửa năm, tôi rất buồn, tôi cứ ước gì thời gian quay trở lại để tôi có thể trở về ngày mà mình cảm thấy hạnh phúc. Và tôi cứ giữ cái suy nghĩ đó từ ngày này qua ngày nọ, rồi cảm thấy bất lực khi mà nó không thể thành hiện thực. Tôi nuối tiếc, thật sự nuối tiếc quá khứ. Rồi một ngày nọ tôi search những bộ phim có nội dung quay về quá khứ để xem, và About Time là 1 chuyện tình đẹp. Nhưng rồi tôi cứ bị mọi thứ khác cuốn đi, cho đến hôm nay mới lấy ra xem. Có gì chợt thấy nhẹ nhõm khi mà hoàn thành được điều mình muốn làm. Nhưng tôi thật sự không còn cần quay ngược thời gian nữa.
Kể từ hôm nay tôi không muốn hối tiếc bất kì điều gì ở thì quá khứ nữa.
" Tất cả những gì xảy ra trong cuộc đời này- tốt đẹp lẫn khó khăn- đều cần thiết để giúp bạn trở nên con người ngày hôm nay"
Đầu tiên, tôi sẽ kể về bộ phim. Bộ phim tên "About time". Phim kể về 1 chàng trai có khả năng dịch chuyển thời gian, quay về quá khứ, làm quen bạn gái, giúp đỡ ông chú, gặp người cha thân yêu và sống 1 cuộc sống tốt đẹp. Nội dung không hề mới, theo xu hướng " hoàn hảo" như phim ảnh nên tôi cũng không rút ra được bài học gì nhiều ngoài cảm xúc tốt đẹp mà bộ phim mang lại. Thật sự đó là 1 bộ phim rất đẹp, có thể giúp bất kì ai khơi gợi lại những tình cảm gia đình, tình người và tình yêu. Một liều thuốc tốt để bồi bổ và nuôi dưỡng những giá trị tinh thần. Tuy nhiên tôi muốn chia sẻ về lý do mình muốn coi nó hơn. Thật ra cách đây khoảng nửa năm, tôi rất buồn, tôi cứ ước gì thời gian quay trở lại để tôi có thể trở về ngày mà mình cảm thấy hạnh phúc. Và tôi cứ giữ cái suy nghĩ đó từ ngày này qua ngày nọ, rồi cảm thấy bất lực khi mà nó không thể thành hiện thực. Tôi nuối tiếc, thật sự nuối tiếc quá khứ. Rồi một ngày nọ tôi search những bộ phim có nội dung quay về quá khứ để xem, và About Time là 1 chuyện tình đẹp. Nhưng rồi tôi cứ bị mọi thứ khác cuốn đi, cho đến hôm nay mới lấy ra xem. Có gì chợt thấy nhẹ nhõm khi mà hoàn thành được điều mình muốn làm. Nhưng tôi thật sự không còn cần quay ngược thời gian nữa.
Kể từ hôm nay tôi không muốn hối tiếc bất kì điều gì ở thì quá khứ nữa.
" Tất cả những gì xảy ra trong cuộc đời này- tốt đẹp lẫn khó khăn- đều cần thiết để giúp bạn trở nên con người ngày hôm nay"
( Trích "Đời Ngắn Đừng Ngủ Dài" )
Có một quán cà phê tên " Hừng Hoa", đó là quán cà phê trên sân thượng ngoài trời với ánh đèn nhỏ lung linh lấp lánh rất thơ. Tôi rất thích khung cảnh ở đó và cái tên Hừng Hoa, gợi lên 1 chốn bình yên giữa Sài Gòn hoa lệ tấp nập. Và tôi đã cho vào wishlist của mình từ nửa năm trước. Tôi cứ chờ người cùng tôi lên đó và coi phim hay nghe nhạc. Vì vậy đã nửa năm rồi tôi mới có dịp ghé quán và lần này tôi không chờ bất kì ai nữa. Quán vẫn đẹp, vẫn lãng mạn ,hơi nhỏ, hơi bề bộn và quá đông. Tuy nhiên ca sĩ hát không hay lắm, chắc vì giá cả cũng khá mềm. Tôi nhìn quanh, chợt mỉm cười vì đây từng là nơi tôi khao khát đi vô cùng. Khi xuống những bậc cầu thang ấy, tôi chợt nhận ra đôi khi những thứ đẹp đẽ còn là do trí tưởng tượng của con người...
Sáng nay là một buổi sáng trời trong lành, gió thổi chậu cây nhỏ tôi treo trên cửa sổ, là 1 ngày thật đẹp để bắt đầu cuộc sống mới. Tôi hít thật sâu và quyết định chọn tin vào bản thân mình.
Tôi muốn sống như không có ngày mai, đạt tới điều tốt nhất, yêu những người trong đời tôi bằng một tình yêu thật sự. Tôi muốn làm tròn phần việc của mình để cải tạo thế giới. Tôi muốn sống thật mãnh liệt Tất nhiên ta cần hưởng thụ cuộc hành trình, bước đi nhẹ nhàng và can trường với lòng tử tế. Nhưng hãy hành động với lòng say mê, sự can đảm và ánh mắt ngời sáng. Hãy hành động đầy mãnh liệt. Tất cả những người vĩ đại đều như thế.
Có một quán cà phê tên " Hừng Hoa", đó là quán cà phê trên sân thượng ngoài trời với ánh đèn nhỏ lung linh lấp lánh rất thơ. Tôi rất thích khung cảnh ở đó và cái tên Hừng Hoa, gợi lên 1 chốn bình yên giữa Sài Gòn hoa lệ tấp nập. Và tôi đã cho vào wishlist của mình từ nửa năm trước. Tôi cứ chờ người cùng tôi lên đó và coi phim hay nghe nhạc. Vì vậy đã nửa năm rồi tôi mới có dịp ghé quán và lần này tôi không chờ bất kì ai nữa. Quán vẫn đẹp, vẫn lãng mạn ,hơi nhỏ, hơi bề bộn và quá đông. Tuy nhiên ca sĩ hát không hay lắm, chắc vì giá cả cũng khá mềm. Tôi nhìn quanh, chợt mỉm cười vì đây từng là nơi tôi khao khát đi vô cùng. Khi xuống những bậc cầu thang ấy, tôi chợt nhận ra đôi khi những thứ đẹp đẽ còn là do trí tưởng tượng của con người...
Sáng nay là một buổi sáng trời trong lành, gió thổi chậu cây nhỏ tôi treo trên cửa sổ, là 1 ngày thật đẹp để bắt đầu cuộc sống mới. Tôi hít thật sâu và quyết định chọn tin vào bản thân mình.
Tôi muốn sống như không có ngày mai, đạt tới điều tốt nhất, yêu những người trong đời tôi bằng một tình yêu thật sự. Tôi muốn làm tròn phần việc của mình để cải tạo thế giới. Tôi muốn sống thật mãnh liệt Tất nhiên ta cần hưởng thụ cuộc hành trình, bước đi nhẹ nhàng và can trường với lòng tử tế. Nhưng hãy hành động với lòng say mê, sự can đảm và ánh mắt ngời sáng. Hãy hành động đầy mãnh liệt. Tất cả những người vĩ đại đều như thế.