Mẹo Hướng dẫn Sống chậm nghĩa là gì 2022
You đang tìm kiếm từ khóa Sống chậm nghĩa là gì được Cập Nhật vào lúc : 2022-04-14 20:30:07 . Với phương châm chia sẻ Bí quyết về trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết 2022. Nếu sau khi đọc Post vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại phản hồi ở cuối bài để Mình lý giải và hướng dẫn lại nha.
Dàn ý & 4 bài văn mẫu lớp 12
Nội dung chính
- Nghị luận Sống đình trệ, nghĩ theo phía khác đi, yêu thương nhiều hơn nữa
- Sống đình trệ, nghĩ theo phía khác đi, yêu thương nhiều hơn nữa – Mẫu 1
- Sống đình trệ, nghĩ theo phía khác đi, yêu thương nhiều hơn nữa – Mẫu 2
- Sống đình trệ, nghĩ theo phía khác đi, yêu thương nhiều hơn nữa – Mẫu 3
- Sống đình trệ, nghĩ theo phía khác đi, yêu thương nhiều hơn nữa – Mẫu 4
- Dàn ý Sống đình trệ, nghĩ theo phía khác đi, yêu thương nhiều hơn nữa
- Sống đình trệ, nghĩ theo phía khác đi, yêu thương nhiều hơn nữa – Mẫu 1
- Sống đình trệ, nghĩ theo phía khác đi, yêu thương nhiều hơn nữa – Mẫu 2
- Sống đình trệ, nghĩ theo phía khác đi, yêu thương nhiều hơn nữa – Mẫu 3
- Sống đình trệ, nghĩ theo phía khác đi, yêu thương nhiều hơn nữa – Mẫu 4
- Để cảm nhận những gì tốt đẹp của cuộc sống này.
- Để nghĩ về môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường và những người dân xung quanh.
- Để lấy lại cân đối trong môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường.
- Con người lúc bấy giờ chỉ biết lao đầu kiếm tìm những thứ hão huyền như tiền bạc, danh lợi mà đánh mất đi nhiều thứ.
- Sống chậm ở đây không phải là cố níu giữ thời hạn mà là để ta nhìn lại môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường, nhìn lại chính mình.
- Là biết nhìn nhận, nhìn nhận, biết lựa chọn những lối đi riêng. Ta không riêng gì có nghĩ cho bản thân mình mà còn phải nghĩ cho những người dân khác, để thấu hiểu hơn con người họ, biết lắng nghe lòng mình hơn.
- Đó phải là những tâm ý đem lại quyền lợi cho bản thân mình và những người dân xung quanh.
Nghị luận xã hội Sống đình trệ, nghĩ theo phía khác đi, yêu thương nhiều hơn nữa gồm dàn ý rõ ràng kèm theo 4 bài văn nghị luận hay, giúp những bạn lớp 12 có thêm nhiều gợi ý tìm hiểu thêm để viết văn ngày một hay hơn.
Sống đình trệ, nghĩ theo phía khác đi, yêu thương nhiều hơn nữa là một Xu thế được Viral mạnh mẽ và tự tin trong người trẻ tuổi tân tiến. Tuy nhiên rằng số người hoàn toàn có thể thực sự làm như vậy còn quá ít, kỳ vọng rằng thông qua nội dung bài viết này mọi người sẽ phần nào khuynh hướng được cho mình một con phố, làm thế nào để hoàn toàn có thể sống chậm một cách tân tiến, thông minh.
Nghị luận Sống đình trệ, nghĩ theo phía khác đi, yêu thương nhiều hơn nữa
1. Mở bài: Giới thiệu về triết lý sống của tớ.
2, Thân bài:
a) Giải thích:
– Triết lý sống là những điều được rút tỉa bởi trải nghiệm trong môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường, như một ý niệm nền tảng để con người sống tốt hơn.
– “Sống đình trệ! Nghĩ khác đi! Yêu thương nhiều hơn nữa!” là triết lý sống của tôi.
b) Bàn luận:
– Sống đình trệ:
– Nghĩ khác đi:
– Yêu thương nhiều hơn nữa là biết nghĩ, biết quan tâm tới chính mình và người khác nhiều hơn nữa. Trao yêu thương chân thành, thật lòng và ta sẽ cảm nhận được nhiều điều tốt đẹp tới từ môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường.
– Sống chậm, tâm ý theo phía khác và yêu thương nhiều hơn nữa tuy là ba mặt của một yếu tố nhưng chúng lại gắn bó mật thiết với nhau. Sống chậm thực ra là khiến cho con người dân có thời hạn thảnh thơi để tâm ý, nhìn nhận, yêu thương môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường.
c) Bài học nhận thức: Mỗi ngày, từ những việc nhỏ nhất, ta hãy biết sống đình trệ, nghĩ theo phía khác đi, yêu thương nhiều hơn nữa.
3, Kết bài: Rút lại nhận xét chung và cảm nhận về triết lý sống.
Sống đình trệ, nghĩ theo phía khác đi, yêu thương nhiều hơn nữa – Mẫu 1
Khi xã hội ngày càng tăng trưởng, nhu yếu của con người cũng ngày càng ngày càng tăng. Và hình như cách sống của con người cũng ngày càng nhanh hơn, quay quồng hơn, không hề thong dong, chậm rãi nữa. Họ sống và cống hiến cho môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường của tớ, sống vội, ăn vội, yêu thương vội. Bởi vậy câu nói “Sống đình trệ, nghĩ theo phía khác đi, yêu thương nhiều hơn nữa” đặt trong hiện tại môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường rất thích hợp.
Đất nước đang tăng trưởng toàn vẹn và tổng thể trên mọi mặt làm cho nhịp sống của con người cũng trở nên cuốn vào vòng quanh đó. Sự ngày càng tăng chóng mặt của những nhu yếu làm cho việc con người không thể sống chậm, không thể bước đi thư thả được là yếu tố mà toàn bộ chúng ta vẫn thấy hằng ngày.
Mỗi buổi sáng ra đường, thấy những chiếc xe lao nhanh vun vút, không còn ai đợi ai, không còn ai chào hỏi ai. Kể cả là hàng xóm của nhau thì dường như câu chào cũng trở nên dư thừa và không thiết yếu. Dần dà nó trở thành thói quen không tốt, làm cho nhiều người trở nên xa cách nhau, không hề quan tâm đến việc tồn tại của nhau nữa.
Cuộc sống trôi đi vội vàng, toàn bộ chúng ta đã quên mất xung quanh mình còn ai, còn những người dân cần phải quan tâm và chia sẻ. Chiều nay, bạn đi vội vàng qua một ngõ ngách nhỏ. Có một cụ già và một bé gái đang đứng run run ở một góc và chìa cái non tơi rách nát ra. Bạn chỉ kịp liếc vội, rồi đi, không làm gì hết. Có lẽ bạn nghĩ rằng mình đang vội, không tạm ngưng khiến cho họ vài ba đồng bạc lẻ. Nhưng bạn có biết rằng chỉ việc dừng xe, mỉm cười và cho họ một chiếc gì đó, hoàn toàn có thể không phải là tiền, là chiếc bánh mỳ họ cũng thấy ấm lòng và bạn cũng thấy ấm lòng. Nhưng vì bạn sống nhanh quá, vội quá nên bạn đã để yêu thương bỏ ngỏ ở đằng sau.
Khi toàn bộ chúng ta sống đình trệ một chút ít, thì tâm ý toàn bộ chúng ta sẽ khác đi. Xung quanh mình còn thật nhiều người nên phải quan tâm, nên phải sẻ chia. Nhưng nếu sống vội vàng thì toàn bộ chúng ta không thể yêu thương được người khác ví như toàn bộ chúng ta muốn.
Bởi vậy để hoàn toàn có thể nghĩ cho bản thân mình và cho những người dân khác thì sống chậm là cách bạn hoàn toàn có thể làm được điều này. Hằng ngày toàn bộ chúng ta vẫn vội vàng đi làm việc, đi học, tất tả ngược xuôi với việc làm. Thời gian mà toàn bộ chúng ta giành lẫn nhau rất rất ít, thậm chí còn là không còn, rồi dẫn đến quên lãng. Khi đình trệ, dù chỉ là một chút ít, toàn bộ chúng ta đã và đang hoàn toàn có thể hiểu được rằng mình cần làm gì, nên làm gì, quan tâm những ai để môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường này tốt đẹp hơn.
Khi nghĩ được khác đi, nghĩ cho những người dân khác nữa thì chắc như đinh rằng tình yêu thương cũng tiếp tục lớn dần hơn. Có thể những ngày toàn bộ chúng ta sống vội, sống nhanh toàn bộ chúng ta trong cả việc quan tâm đến bản thân tôi cũng không còn thì quan tâm đến người khác còn xa vời quá.
Yêu thương nhiều hơn nữa nghĩa là dành tình yêu cho mọi người xung quanh, quan tâm họ một chút ít, hoàn toàn có thể chỉ là mỉm cười với nhau thì môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường cũng trở nên tốt đẹp. Chiều nay, bạn đi chợ về, gặp một bà cụ bị đánh rơi ví, thấy bà loay hoay. Có thể bạn đến cạnh bên, mua giúp bà một mớ rau hay gì đó. Cả hai nhìn nhau cười và ấm áp. Như thế bạn sẽ thấy rằng môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường này nhiều ý nghĩa lắm.
trái lại nếu bạn cứ sống vội, sống nhanh, không yêu thương những người dân xung quanh thì bạn sẽ trở thành người ích kỷ, sống chỉ vì bản thân mình.
Cuộc sống sẽ trở nên tốt đẹp hơn nếu toàn bộ chúng ta sống đình trệ, nghĩ theo phía khác đi và yêu thương nhiều hơn nữa. Trân trọng những khoảnh khắc khi ở bên nhau bắt nguồn từ tâm ý đó.
Sống đình trệ, nghĩ theo phía khác đi, yêu thương nhiều hơn nữa – Mẫu 2
Trong nhịp sống quay quồng của môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường tân tiến ngày này, con người ta trở nên khép mình hơn, ít quan tâm đến nhau hơn, quan hệ giữa người với những người ngày càng mờ nhạt. Vì thế câu nói: “Sống đình trệ, tâm ý theo phía khác đi và yêu thương nhiều hơn nữa” như một khẩu hiệu, lôi kéo toàn bộ chúng ta nên dành thời hạn để quan tâm nhiều hơn nữa đến những thứ xung quanh mình.
Phải chăng, nhiều người trong toàn bộ chúng ta đang sống quá vội? Họ cuốn mình vào guồng quay của môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường, mà không còn thời hạn quan tâm đến những người dân xung quanh mình. Có những người con một ngày dài chỉ được ở với cô giúp việc. Có những người dân mẹ một ngày dài chỉ được gặp con trong bữa cơm tối nhanh gọn. Họ bị những lo toan, những việc làm bộn bề chiếm hết tâm trí khiến họ không thích mở lòng mình để tiếp nhận, để quan tâm đến những thứ xung quanh. Còn sống chậm, đó là sẵn sàng đón nhận mọi thứ, nỗ lực để bản thân hòa nhập với môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên xung quanh mình, để những khoảng chừng thời hạn ngắn trong môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường trôi qua ấn tượng và có ý nghĩa hơn. Sống chậm sẽ hỗ trợ toàn bộ chúng ta có cảm hứng thư thái, bình yên, giúp toàn bộ chúng ta có thời hạn tâm ý, để thấu hiểu và thông cảm với những mảnh đời xấu số, tương hỗ cho toàn xã hội gắng kết với nhau hơn.
Sống chậm, đồng thời, sẽ hỗ trợ toàn bộ chúng ta thay đổi cả những tâm ý của tớ. Chúng ta sẽ không còn hề những tâm ý ích kỉ, chỉ biết lo cho bản thân mình mà còn biết quan tâm đến hơn cả những người dân xung quanh. Chúng ta sẽ biết quan tâm hơn đến cụ bà hàng xóm không còn ai chăm sóc. Chúng ta sẽ biết quan tâm hơn đến những đứa trẻ ăn xin mà ngày đông vẫn đi chân trần. Có thể không hỗ trợ được gì nhiều, nhưng sự cảm thông sẽ làm cho toàn bộ chúng ta trở nên “người” hơn. Trong xã hội lúc bấy giờ, khi mà có những người dân chết vì bị bỏ mặc, tấm lòng thấu hiểu giữa người với những người lại càng thiết yếu hơn bao giờ hết. Chỉ khi hiểu, toàn bộ chúng ta mới hoàn toàn có thể yêu thương được.
Chúng ta nên dành thời hạn chơi với đứa em nhỏ trong nhà, dành thời hạn hỏi thăm những người dân bạn đã lâu không gặp, hay giành thời hạn để tham gia tình nguyện giúp những người dân dân có tình hình trở ngại vất vả. Hay chỉ đơn thuần và giản dị là góp phần những gì mình không hề dùng nữa cho trẻ con nghèo ở vùng cao hay đồng bào vùng lũ. Tình yêu thương chỉ đơn thuần và giản dị là như vậy. Yêu thương nhiều hơn nữa, cũng nghĩa là toàn bộ chúng ta đang cho đi nhiều hơn nữa. Mà ở đời, muốn nhận lại trước tiên phải ghi nhận cho đi – cho đi là nhận lại. Khi người với những người sống với nhau bằng tình yêu thương, môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường sẽ trở nên tốt đẹp hơn biết bao nhiêu. Một con người dân có tình yêu thương với môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường xung quanh tôi cũng tiếp tục nhận lại được tình yêu thương, lòng yêu quý, sự kính trọng của những người dân xung quanh mình.
Nhưng, sống chậm không nghĩa là ăn chậm, uống chậm, đi lại chậm, mà là dành thời hạn để làm cho từng khoảng chừng thời hạn ngắn trong môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường có ý nghĩa hơn. Suy nghĩ theo phía khác đi cũng không phải là những tâm ý lập dị, khác thường mà là phải tập cho mình những thói quen tâm ý tích cực, để hoàn thiện bản thân và giúp ích cho xã hội. Khi con người biết yêu thương nhiều hơn nữa, này cũng là lúc họ tâm ý tích cực hơn và môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường của tớ trở nên thành thơi, ý nghĩa hơn.
“Dòng đời vẫn vội trôi thật nhanh chỉ từ mình tôi ở lại…” Cuộc sống vẫn tiếp tục quay quồng trôi như lời bài hát, và con người cũng trở nên cuốn vào nhịp quay quồng ấy. Thi thoảng, hãy sống đình trệ, để cảm nhận môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường, và để yêu thương nhiều hơn nữa.
Sống đình trệ, nghĩ theo phía khác đi, yêu thương nhiều hơn nữa – Mẫu 3
Cuộc sống là một trường đua và thì giờ là vàng bạc. Nhưng con người không phải là một cỗ máy vô cảm, con người dân có tâm hồn được tạo ra từ vô vàn những mảng màu, những cung bậc cảm xúc tiếp nối đuôi nhau nhau: buồn – vui, vô vọng – kỳ vọng, chán nản – niềm sung sướng, khinh ghét – yêu thương… Giữa những nốt bổng và nốt trầm, giữa lúc buồn mà không bé tắc, vô vọng; giữa lúc vui mà không mải mê, chủ quan, ta có những “nốt lặng”.
Nốt lặng đó không vang thành lời, nó cho con người, cho tuổi trẻ thời hạn để “Sống chậm, tâm ý theo phía khác và yêu thương nhiều hơn nữa”. Dù là một giây, một phút thôi nhưng nó nạp cho ta nguồn tích điện sống cả cuộc sống.
Buổi sớm ra đường, xe cộ qua lại tấp nập, ai cũng mải miết và quay quồng. Dừng lại đôi phút đèn đỏ, ai cũng sốt ruột, vẻ mặt thoáng chút lo âu và nghiêm nghị như đang tâm ý một việc rất hệ trọng. Đường ai nấy đi, việc ai nấy làm, toàn bộ chúng ta đang lao đi như những con thiêu thân trên một hành trình dài bất định.
Vẫn biết với con người và nhất là tuổi trẻ, sống là không chờ đón… vẫn biết nếu không nhanh nhẹn, không biết chạy đua, làm thế nào đã có được những gì mà mình yêu thích: thành công xuất sắc, tiền bạc, niềm sung sướng…
Vẫn biết xã hội đương tăng trưởng một cách chóng mặt, thời hạn được tinh giảm một cách tối đa: trồng trọt, sản xuất thì tinh giảm thời hạn thu hoạch để một năm hoàn toàn có thể xen gối thâm canh thêm mấy vụ nữa; máy móc công nghiệp cũng khá được tái tạo với hiệu suất nhanh nhất có thể; internet được tăng cấp với vận tốc Viral đến chóng mặt… Cuộc sống buộc con người phải đi theo guồng quay đó, ai làm khác là tụt hậu. Phải chăng đó là nguyên nhân gây ra mặt trái xã hội, với rất nhiều người bị trầm cảm, u uất, rối loạn tâm lí ngày càng nhiều, hay với trẻ tuổi tình trạng “sống thử?’, “sống vội’, “sống sơ sài” trình làng như một khuynh hướng chung.
Sống chậm là để cảm nhận những gì tốt đẹp trong môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường. Ta hãy dành chút ít thời hạn tĩnh tại để ngắm nhìn và thưởng thức một bông hoa đẹp, nghe tiếng chim đang ríu rít, lặng mình trong một bản nhạc cổ xưa, hít thở và ngắm nhìn và thưởng thức trời xanh… Tâm hồn con người như một mảnh đất nền trống, nếu không còn những nguồn nước mát lành ấy tưới tắm, thì đất sao màu mờ và những mầm xanh nhỏ bé sao vươn lên xanh tươi được? Đó cũng là lí do tại sao mà không phải vô cớ, có thật nhiều người ở Mĩ, ở châu Âu hay châu Úc ngày này muốn trở về với bà mẹ vạn vật thiên nhiên, tránh xa môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường ồn ã, náo nhiệt và gánh nặng những ước lệ rườm rà của thành phố, những thứ tiện nghi làm cho những người dân ta bạc nhược yếu ớt đi, để tìm vào rừng sinh sống, sống ở trên cây, sống chung với vạn vật thiên nhiên, động vật hoang dã. Họ sống chậm một chút ít nhưng cảm thấy toàn thế giới xung quanh tươi đẹp và nên sống hơn.
Sống chậm còn là một để dành thời hạn nghĩ về môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường và những người dân xung quanh. Có một câu truyện cổ tích tân tiến kể về chú mèo Kitty đáng yêu và dễ thương của Nhật Bản. Chú mèo trắng trẻo, mắt to tròn, hiền lành và ngộ nghĩnh nhưng không còn miệng bởi chú là hiện thân cho những người dân bạn luôn luôn lắng nghe, cảm thông, thấu hiểu của một cô nàng đáng thương. Cô bé đã rất đơn độc khi cha mẹ thì mải việc làm, bạn bè thì bắt nạt, và học tập quá mệt mỏi… Sau này Kitty cũng là bạn của toàn trẻ con Nhật. Câu chuyện là thảm kịch của cô nàng nhỏ trong thời đại nước Nhật chạy đua trong công nghiệp, khoa học kĩ thuật, điện tử, nhịp sống xô bồ đã đẩy những tâm hồn non nớt vào tình trạng khủng hoảng rủi ro không mong muốn cục bộ, trầm cảm về tâm lí. Sống vội vã gây cho con người áp lực đè nén, căng thẳng mệt mỏi và khô héo tâm hồn, là vội vã, lạnh lùng với những người dân xung quanh. Ta chậm một chút ít để chia sẻ tình thương với em gái nhỏ bán rong trên đường, giúp một bà lão ăn xin tội nghiệp, giúp đẩy gánh hàng nặng của bác xích lô trên con dốc dài… Một nụ cười, một chiếc siết tay, một ánh nhìn cảm thông là món quà quý giá nhất với những ai đang đơn độc, bế tắc và lạc lõng.
Sống chậm còn là một để lấy lại cân đối trong môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường. Một chút lặng lẽ, riêng tư cho chính mình để nghĩ về những gì đã qua, những gì sắp tới đây, những gì được mất. sống chậm không phải tiêu tốn lãng phí thời hạn mà là trân trọng thời hạn, quý trọng những kí ức, những kỉ niệm, thấy quý những gì đã mất như món đồ chơi, chiếc răng sữa thuở ấu tha… cho tới những gì to tát hơn sau này. Một chút sống chậm nhưng biết quý giá “món quà” hiện tại. sống chậm cho ta khoảng chừng lặng để rút ra kinh nghiệm tay nghề từ những thất bại và kỳ vọng cho tương lai. Tâm hồn từng người trẻ tuổi sẽ trở nên thâm trầm, thâm thúy, chín chắn và trưởng thành hơn.
Sống chậm như vậy, không nghĩa là chậm rãi, lỗi thời mà là sống một cách kĩ lưỡng, tránh những ồn ào, hỗn tạp, a dua, ăn theo; tránh những lối sống gấp, sống ẩu, sống vì những mục tiêu hiện sinh tầm thường, sống chậm không phải là sống ít mà thực ra là sống được thật nhiều.
Trong nhiều cuộc bàn luận mới gần đây về những thay đổi trong cách nghĩ, lối sống của thế hệ trẻ, người ta chỉ ra rằng một trong những khuyết điểm lớn số 1 của thế hệ 8X, 9X, 10X… là sống một cách công thức, thiếu sáng tạo và tự số lượng giới hạn khả năng, kĩ năng của tớ. Tuổi trẻ ngày này sợ gặp thất bại và không biết đương đầu với thất bại ra làm sao. Vì vậy cần:
Là biết nhìn nhận, nhìn nhận, biết lựa chọn những lối đi riêng. Từ khoảng chừng hơn một thế kỉ trước trở về đây, người Việt Nam dần xoá bỏ toàn thế giới phi ngã, giáo điều và chủ trương phát hiện, tôn vinh cái “tôi” thành viên. Bởi vậy, muốn xác lập được một chiếc “tôi” sắc nét thì trước hết phải có quan điểm nhận mới mẻ, có tính chất đột phá, dám vượt thoát khỏi những lối tư duy sáo mòn, cổ hủ, lỗi thời, dũng cảm chọn cho mình một quan điểm nhận riêng. Không nói đâu xa, khoảng chừng gần thế kỉ trước, xã hội đương cảnh rối ren dưới sự thống trị của thực dân phong kiến, cũ mới giao tranh, Á, Âu lẫn lộn, khi nhiều tình nhân nước chỉ biết nghiến răng trông cảnh giang sơn làm thân nô lệ thì đà có những chí sĩ ái quốc như Phan Bội Châu, Phan Châu Trinh tìm cho mình những lối đi riêng. Họ yêu cầu cải cách và thay đổi, họ đưa ra những thay đổi duy tân tiến bộ, họ đấu tranh theo những phương pháp rất khác nhau. Tuy không thành công xuất sắc nhưng những vị chí sĩ ấy đã xây nên một tiền đề vững chãi cho một cuộc cách mạng sau này…
Dẫu vậy nhưng không phải ai sinh ra đã được trời phú cho tư chất và “đậm cá tính” rõ ràng và không phải ai cũng hoàn toàn có thể luôn tìm kiếm được cái mới có tính chất đột phá. Vì vậy “tâm ý theo phía khác” còn tồn tại thể hiểu là những lối tâm ý tích cực, vượt lên trên tình hình trở ngại vất vả để không rơi vào chán nản vô vọng. Còn nhớ câu truyện về nhà bác học Ê-đi-xơn đã phải thử 1000 nguyên vật tư và thất bại hàng nghìn lần mới tìm ra được chất làm dây tóc bóng đèn. Hoạ sĩ thiên tài Lê-ô-na Đơ-vanh-xi phải học vẽ bắt nguồn từ một quả trứng hơn ba mươi lần mới được vẽ những cái tiếp theo. Điều thiết yếu trong môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường luôn là yếu tố chăm chỉ, ưa tìm tòi học hỏi và mày mò, không sợ những thất bại trước mát và từ những thất bại ấy rút ra kinh nghiệm tay nghề cho bước tiến sau này. Suy – nghĩ – khác còn là một cách học để trái chiều với thất bại và vươn lên từ thất bại, không bao giờ tự số lượng giới hạn chính mình.
Trong trong năm mới tết đến gần đây, có một hiện tượng kỳ lạ đang trở thành xu vị trí hướng của người trẻ tuổi châu Á và cả Việt Nam: thanh niên mỗi lần rơi vào bế tắc, vô vọng do thi trượt ĐH, bố mẹ bỏ nhau, sức ép học tập căng thẳng mệt mỏi hay vì một lí do riêng mà bị nhiều người xa lánh… thường quẫn chí tự tử. Đáng sợ hơn thế nữa còn tồn tại những vụ tự tử tập thể, tự tử nhóm bằng nhiều hình thức và vì những lí do không đáng. Trong những trường hợp này thì cách tâm ý theo phía khác, tích cực, sáng sủa và hướng tới những gì tốt đẹp là phương thuốc hữu hiệu nhất giúp chữa lành những vết thương, giúp con người tự tin, có nghị lực để sống tiếp.
Tuy nhiên, suy – nghĩ – khác không phải là những cách tâm ý, quan điểm nhận lập dị, quái đản, “bệnh hoạn”. Suy nghĩ theo phía khác phải là những tâm ý đem lại sức sống và cống hiến cho bản thân mình, có sắc thái tích cực và có ích, đem lại những điều ý nghĩa, lớn lao cho môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường, xã hội.
Ngày nay, có một thực tiễn khá ngược chiều đang xẩy ra và ngày càng lan tràn trong xã hội. Khoa học kĩ thuật đang tìm mọi phương pháp để “con người hoá” rô bốt, rô bốt không riêng gì có biết hành vi, thao tác mà còn tồn tại những cử chỉ, ý nghĩ và dần có một số trong những cảm xúc như con người. trái lại, con người thì lại ngày càng “rô bốt hoá” sống trống rỗng và vô hồn vô cảm. Cái mà xã hội tân tiến thiếu nhiều nhất không phải về vật chất mà về mặt tinh thần: sống thiếu tình thương.
Đặc biệt với những người trẻ tuổi, sự lãnh đạm, thờ ơ đang trình làng như một điều thông thường trong môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường. Thờ ơ với lịch sử dân tộc bản địa, thờ ơ với những giá trị văn hoá truyền thống cuội nguồn, thờ ơ với những người dân ăn xin trên đường, thờ ơ với bà cụ muốn được giúp qua đường… Và đáng sợ hơn, toàn bộ chúng ta đang dần vô cảm, thờ ơ với cả cái xấu. Vô cảm khi thấy một kẻ tà đạo đương móc túi người khác, vô cảm với những văn hoá đòi truy tràn ngập trên mạng, vô cảm khi nữ sinh, nam sinh nhìn bạn học của tớ bị đánh đập và còn sung sướng cổ vũ, reo hò… Cái mà con người tân tiến và người trẻ tuổi ngày này cần nhất là: Yêu – thương – nhiều hơn nữa.
Vì yêu thương vốn là cái gốc của quả đât. Yêu thương và đoàn kết là nền tảng để một dân tộc bản địa cùng sống và tăng trưởng bao đời nay.
Yêu thương nhiều hơn nữa là biết nghĩ, biết quan tâm chăm sóc và hướng tới người khác nhiều hơn nữa. Đó là một ánh nhìn nhìn, một nụ cười, một hành vi và lời nói quan tâm giúp cha mẹ bớt mệt nhọc hơn sau một ngày lao động vất vả. Đó là cử chỉ ân cần trìu mến với những người dân đang gặp trở ngại vất vả. Đó là yếu tố lo ngại, sốt ruột, thương xót khi “khúc ruột miền Trung” đang ngập trong biển nước… Yêu thương nhiều biến con người trở thành người nhân hậu, cao cả, lớn lao hơn.
Khi yêu thương nhiều hơn nữa tức là cho đi nhiều hơn nữa thì ta lại được trao về nhiều hơn nữa. Sống với những người dân xung quanh bằng sự chân thành, ta sẽ nhận lại được những tình cảm quý trọng thương yêu, sự thành thật từ những người dân bạn,… Yêu thương nhiều hơn nữa còn là một sống vị tha bao dung, biết sẻ chia và làm cho môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường tốt đẹp.
Yêu thương nhiều hơn nữa chỉ giản đơn là sống đình trệ một chút ít, nhìn ngắm đường phố xung quanh và những khuôn mặt thân quen.
“Sống chậm”, “tâm ý theo phía khác” và “yêu thương nhiều hơn nữa” là ba mặt biện chứng của một yếu tố. sống chậm thực ra là thời hạn con người tâm ý, mài nhọn những giác quan nhạy bén và xây dựng tư duy sáng tạo, tích cực. Sống chậm còn là một lúc con người được thảnh thơi, yêu thương, trân trọng những người dân xung quanh. Nhưng cùng chớ đánh đồng sống chậm là trái nghịch với lối sống “vội vàng” của thi sĩ Xuân Diệu. Thi sĩ sống vội vàng là sống hết mình, sống một cách tận độ, sống sao cho có ý nghĩa nhất. Vậy nên tuổi trẻ phải vừa biết sống chậm để rèn luyện sự chín chắn, trưởng thành, vừa phải ghi nhận sống “vội vàng”, linh hoạt và hết mình.
“Chịu sống chậm một chút ít thì mình sẽ thấy bao nhiêu điều đẹp trong dòng đời này. Cái đẹp của đèn đêm về sáng họp chợ. Cái đẹp của người buôn thúng bán mủng. Cái đẹp của chú bé thổi còi..‘.”(Trích ngữ cảnh phim Sống chậm).
Cuộc sống xung quanh tôi vẫn thế, lao vun vút như một mũi tên khổng lồ, tôi sợ tôi và những người dân quanh tôi sẽ đi lạc, lạc vào những thói xấu ở đời. Nên tôi đôi lúc muốn hãm phanh lại. Tôi đã sống chậm Theo phong cách của riêng mình: dùng một ít thời hạn để hít thở không khí trong lành, một ít thời hạn để đọc cuốn sách bồi bổ tâm hồn, một ít thời hạn để lắng nghe những tâm sự của người thân trong gia đình và quan tâm hơn đến mọi người. Những khoảng chừng thời hạn ngắn thảnh thơi ấy khiến tôi nhận ra được nhiều điều đáng quý và thêm yêu môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường.
Còn với bạn, bạn nghĩ sao?
Sống đình trệ, nghĩ theo phía khác đi, yêu thương nhiều hơn nữa – Mẫu 4
Nhịp sống tân tiến quá quay quồng vội vã, ai cũng chăm chăm đi con phố của tớ, chỉ biết lao động một cách cật lực từ sáng đến tối, mải mê đếm xem tôi đã tìm kiếm được bao nhiêu tiền, mải mê đuổi theo một thứ niềm sung sướng viển vông nào đó không còn thực. Để rồi vì quá quay quồng, vội xã, vì dòng đời quá xô bồ đôi lúc đã đã đánh rơi mất niềm sung sướng của tớ đâu đó trên đường đời mà không thể quay trở lại kiếm. Ta cũng lỡ làng bỏ qua thật nhiều những khoảnh khắc tuyệt vời, những thời gian mà ở đó nở ra những đóa hoa mang tên là niềm sung sướng. Để rồi đến khi đã mỏi mệt, thì bản thân đã và đang già, tuổi xuân đã qua đi vì ta sống vội vàng quá, đi nhanh quá, không hề thời cơ quay trở lại dù chỉ một lần. Điều ấy khiến mỗi toàn bộ chúng ta phải tự nhìn nhận về lẽ sống của tớ trong hiện tại, toàn bộ chúng ta cần sống đình trệ, nghĩ theo phía khác đi và lựa chọn cách yêu thương nhiều hơn nữa.
Mỗi một lần nghĩ về việc sống đình trệ, tôi thường có một trăn trở, sống ra làm sao là chậm, và ra làm sao là nhanh. Khi mà trong môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường tân tiến với việc bùng nổ thông tin và truyền, của công nghệ tiên tiến và phát triển số, khi người ta còn chưa kịp định nghĩa mạng 4G, thì tập đoàn lớn lớn truyền thông đã nhanh gọn cho ra mạng 5G, thiết bị 5G, thậm chí còn còn dọa … cắt cả 2G,… Mấy cái đó riêng với những khối óc nhảy số nhanh thì cho là yếu tố tăng trưởng tất yếu, tuy nhiên với mọi những người dân khác nó lại trở thành một sự kiện kinh khủng, và họ ngay lập tức trở thành người “tối cổ” khi để lỡ mất thông tin hot hít gì đó trên mạng. Thế là người ta bị buộc phải “sống nhanh”, chưa cần nói tới việc tiếp cận tri thức để sánh vai cùng những cường quốc năm châu, mà trước hết là để “sánh vai” cùng đám bạn chí cốt trên bàn trà đá cái đã. “Sống nhanh” giờ đây đang trở thành một từ khóa phổ cập và ăn vào tiềm thức của con người nhất là người trẻ tuổi, họ luôn sống trong một môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường với cái mô tơ tên lửa sau sống lưng.
Người ta nghe nhạc không phải để thưởng thức mà để theo trend, bắt kịp Xu thế, người ta uống cafe thì nốc ừng ực như nước ngọt, thế nên có uống cả triệu lần vẫn chỉ thấy cafe đắng, người ta đọc sách thì lật như lật tạp chí thời trang không phải để ngẫm nghĩ mà là để tỏ vẻ ta này cũng tri thức đấy,… và muôn kiểu nhanh nhảu khác. Không chỉ sống nhanh trong sinh hoạt, mà trong môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường trong việc làm, người ta cũng không quên chuyện “sống nhanh”, thời hạn thử việc có tới 3 tháng nhưng mới làm có 3 ngày nhiều người đã than chán, không phù phù thích hợp với môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên rồi lập tức rải CV đến những công ty khác với kỳ vọng tìm kiếm được một việc làm phù phù thích hợp với “lý tưởng” của tớ. Việc nhảy việc quá nhanh dần dà khiến con người mất khuynh hướng, cũng chẳng biết được bản thân mình thực sự phù thích hợp với cái gì, bởi rõ ràng bản thân họ “sống nhanh” quá, thế nên đâu đã kịp trải nghiệm những lần thử việc đó một cách thật sự. Ngày nay xã hội tăng trưởng, môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường yêu cầu ngày càng khắt khe với con người, khiến họ phải để nhiều thời hạn hơn để xây dựng sự nghiệp, thao tác để bắt kịp nhịp sống, bắt kịp bạn bè, đồng nghiệp.
Sự mệt mỏi ở nơi thao tác khiến con người gần như thể hết sạch sức lực, họ không hề ham hố gì những lần tụ tập với đám bạn thân, không hề thiết tha đến chuyện thăm hỏi động viên mái ấm gia đình, thậm chí còn cũng chẳng muốn yêu đương, kết hôn, sinh con, họ chỉ có việc ăn và làm. Như vậy có còn gọi là một môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường đúng nghĩa nữa không? Hay là toàn bộ chúng ta chỉ đang cố chứng tỏ bản thân đang tồn tại? Khi mà cuộc sống chỉ xoay quanh lao động, và không hề những xúc cảm, những thú vui khác, luôn sống trong căng thẳng mệt mỏi nhìn đâu cũng thấy deadline, thấy lời phàn nàn của sếp, thấy bản thân ngủ gục trong lúc làm báo cáo,… Đó là một môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường mệt mỏi đến nhường nào! Tóm lại, sống nhanh không sai nhưng nó khiến toàn bộ chúng ta bỏ lỡ thật nhiều điều, y như việc thầy trò Đường Tăng được mời ăn nhân sâm, Trư Bát Giới vì tham ăn nên nuốt chửng cả quả, ở đầu cuối lại tiếc rẻ vì bản thân vẫn chưa chắc như đinh mùi vị nhân sâm là ra làm sao.
Đó là một ví dụ tầm cỡ và một bài học kinh nghiệm tay nghề triết lý mà toàn bộ chúng ta nên phải suy ngẫm. Phải chăng toàn bộ chúng ta nên sống đình trệ, nghĩ theo phía khác đi và yêu thương nhiều hơn nữa. Vậy làm thế nào để được “sống chậm”? Tôi không khuyên những bạn phải từ bỏ việc làm, từ bỏ social để về một miền sơn cước nào đó trồng rau nuôi gà đâu nhé! Chúng ta đang sống trong thời tân tiến, trong một dòng chảy nhanh của công nghiệp hóa và tân tiến hóa, người ta đã chuyển từ việc đi dạo sang đi xe hai bánh cho nhanh hơn, và giờ đấy là Xu thế chuyển sang đi xe hơi, dĩ nhiên bản thân toàn bộ chúng ta cũng không thể mãi hoài niệm về thuở nào chân đất trên đường làng được nữa. Mà toàn bộ chúng ta hãy “sống chậm” kiểu tân tiến, bằng phương pháp thay đổi cách nghĩ và để nhiều tình yêu thương hơn. Chúng ta vẫn sẽ bước nhanh trên con phố học tập, lao động để nhanh gọn đạt được ước mơ và thành tựu cho riêng mình, thế nhưng toàn bộ chúng ta hãy bớt một chút ít thời hạn để tạm ngưng và tận thưởng môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường, để thấy nó cũng khá đầy đủ hương, sắc, thanh, vị.
Sau những giờ thao tác căng thẳng mệt mỏi, mệt mỏi bạn hãy dành thời hạn nghe một bản nhạc, hãy tránh xa smartphone, máy tính dù chỉ một lúc, hãy để nghe nhạc chỉ là nghe và cảm nhận mà thôi. Hãy tạo ra một thay đổi nhỏ trên bàn thao tác, bàn học tập của tớ ví như trồng một loại hoa lá cây cảnh nhỏ, thứ mà không cần mất nhiều thời hạn chăm sóc, nhưng vẫn cần ta để tâm tưới nước cho chúng mỗi ngày ví như một chậu xương rồng hoặc một cây sen đá mini ví dụ điển hình. Hãy chọn cho mình một tựa sách có vẻ như thú vị, bỏ vào túi xách của bạn, lúc rảnh rỗi lấy ra đọc vài trang, hãy nhớ chỉ đọc vài trang và gấp lại để lần sau đọc tiếp. Sống đình trệ cũng là phương pháp để bạn thay đổi cách nghĩ, quan điểm nhận, bởi có những yếu tố bạn nhìn thấy thế nhưng thực tiễn nó lại không phải như vậy. Người ta nên phải có ánh nhìn suy xét để nhận định đúng chuẩn giá trị của một việc gì đó, một ai đó, ví như toàn bộ chúng ta không thể vừ liếc mắt qua thấy quả sầu riêng vừa nhiều gai, vừa có mùi “khó ngửi” mà đã mặc định đó là thứ “gớm ghiếc” là thứ trái cây nhiều nhất trên đời được, bạn phải thử nó vài ba lần rồi mới quyết định hành động chứ nhỉ.
Cũng tương tự như bạn đọc thơ của Hàn Mặc Tử, nếu lướt qua bạn sẽ nghĩ ôi sao lại sở hữu ông nhà thơ vừa điên vừa kinh dị thế nhỉ, nhưng khi nhìn về cuộc sống lắm đau thương của ông bạn mới thấy hóa ra chỉ bởi đau khổ quá mà người ta mới trở nên lạ lùng, ám ảnh vậy. Một điều nho nhỏ nữa để sống chậm và nghĩ theo phía khác đi, ấy là thay vì áp đặt quan điểm rằng quán cafe, trà sữa muôn đời là nơi để tụ tập bạn bè, thì bạn hãy thử đi đến đó một mình, chọn một vị trí thật đẹp, một đồ uống thật ngon, rồi lặng lẽ quan sát nhịp sống, quan sát cách mọi người trò chuyện với nhau. Đó là một cách khá hay để bạn có thời cơ thưởng thức môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường, có lẽ rằng có một lúc nào đó bạn sẽ tiến hành nhìn thấy chính bóng hình mình ở một vài vị khách xa lạ, đó là trải nghiệm rất tuyệt vời. Không chỉ vậy cảm hứng đơn độc và yên lặng đôi lúc đó đó là liều thuốc khiến con người thanh tỉnh và tự nhìn nhận lại bản thân rất hữu hiệu. Đời mà, nếu cứ sinh động, xô bồ mãi thì cũng nhạt lắm. Ta cũng luôn có thể có những lúc cần phải nếm cái vị lạnh lẽo của đơn độc chứ.
Rồi lại nói sống đình trệ để yêu thương nhiều hơn nữa, thực ra đấy là hai yếu tố có quan hệ biện chứng với nhau. Người ta nói rằng khi toàn bộ chúng ta bận rộn và đi quá nhanh, toàn bộ chúng ta thường có Xu thế bỏ lại những cái gì có vẻ như thể không thiết yếu phải chăm sóc và quan tâm. Nhưng đó chỉ là “có vẻ như” riêng với toàn bộ chúng ta mà thôi vì thực tiễn lại không bao giờ là vậy. Trong khuôn khổ đó xếp thứ nhất đó đó là mái ấm gia đình, mọi người thường mặc định rằng trên toàn thế giới này ai cũng hoàn toàn có thể bỏ toàn bộ chúng ta ngoại trừ những người dân máu mủ ruột thịt, tiêu biểu vượt trội là cha mẹ bởi “Con dù lớn vẫn là con của mẹ, đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con” mà. Ỷ vào tình thương, lòng bao dung vô bờ bến của cha mẹ, nhiều bậc con cháu thường cảm thấy đó là lẽ đương nhiên, nên thường quên mất việc phải để nhiều tình cảm yêu thương cho họ, và thản nhiên nhận những gì cha mẹ cho mà trước đó chưa từng mở lời “cảm ơn” thật chân thành, tha thiết.
Dĩ nhiên rằng cha mẹ ta chẳng mấy khi yên cầu điều gì, nhưng bản thân toàn bộ chúng ta là con cháu, dẫu bận rộn, dẫu chịu nhiều áp lực đè nén, dẫu ở công ty có đánh nhau với đồng nghiệp, có cãi nhau với sếp, thì về nhà cũng hãy nhớ rằng cha mẹ chẳng thể biết được những nỗi uất ức của ta nếu ta không mở miệng nói. Vì vậy đừng tức giận với cha mẹ, đừng khiến họ bị tổn thương, hãy chăm hỏi thăm cha mẹ. Sống đình trệ một chút ít, hãy dành ra 5 phút mỗi tối để hỏi thăm cha mẹ, dẫu chỉ là một câu “cha mẹ ăn cơm chưa?” cũng khiến cả mái ấm gia đình thêm link. Điều thứ hai mà toàn bộ chúng ta cũng thường hay bỏ quên ấy là chính bản thân mình toàn bộ chúng ta, việc bận rộn và lao động cật lực, khiến toàn bộ chúng ta quên mất cả việc phải yêu thương và “chiều chuộng” bản thân mình. Trong khi đó toàn bộ chúng ta lại cứ chăm chăm vào việc đi chiều chuộng cảm xúc của những người dân khác. Đó là một điều tệ hại khiến chất lượng môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường của toàn bộ chúng ta đi xuống.
Đã bao lâu rồi bạn không xem trọn một bộ phim truyền hình, đã bao lâu rồi không shopping quần áo mới, đã bao lâu rồi Tính từ lúc chuyến du ngoạn du lịch sớm nhất, đã bao lâu rồi bạn không ngủ trước 11 giờ, bao lâu rồi không tự nấu ăn,…? Hàng tỉ vướng mắc như vậy sẽ luôn luôn được vấn đáp bằng đáp án tôi không còn thời hạn, không phải cho tới giờ tôi vẫn ổn sao. Nhưng bạn chắc là bạn rất ổn chứ, khi mà thể xác và cả tâm hồn bạn đang chết héo từng ngày vì không được chăm bón không được “thưởng thức” không được “yêu thương”. Thế nên thay vì lao đi như tàu cao tốc trên không, bạn hãy thi thoảng chọn đạp xe, siêng năng chăm chút cho bản thân mình cả về ngoại hình lẫn tâm hồn, để môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường có thêm nhiều sắc tố, có nốt thăng nốt trầm, chứ đừng là một thanh âm đơn điệu.
Sống đình trệ, nghĩ theo phía khác đi, yêu thương nhiều hơn nữa là một Xu thế được Viral mạnh mẽ và tự tin trong người trẻ tuổi tân tiến. Tuy nhiên rằng số người hoàn toàn có thể thực sự làm như vậy còn quá ít, kỳ vọng rằng thông qua nội dung bài viết này mọi người sẽ phần nào khuynh hướng được cho mình một con phố, làm thế nào để hoàn toàn có thể sống chậm một cách tân tiến, thông minh. Mỗi toàn bộ chúng ta có một tâm hồn một cách nghĩ rất khác nhau, chỉ việc bạn ngừng lại nghỉ một chút ít, chịu quan sát và để ý một chút ít, môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường của bạn đã thực sự khác rồi.
Chia Sẻ Link Tải Sống chậm nghĩa là gì miễn phí
Bạn vừa tìm hiểu thêm tài liệu Với Một số hướng dẫn một cách rõ ràng hơn về Review Sống chậm nghĩa là gì tiên tiến và phát triển nhất và Share Link Down Sống chậm nghĩa là gì Free.
Thảo Luận vướng mắc về Sống chậm nghĩa là gì
Nếu sau khi đọc nội dung bài viết Sống chậm nghĩa là gì vẫn chưa hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comments ở cuối bài để Ad lý giải và hướng dẫn lại nha
#Sống #chậm #có #nghĩa #là #gì