Mẹo về Viết đoạn văn 5 7 câu về lão Hạc Mới Nhất
You đang tìm kiếm từ khóa Viết đoạn văn 5 7 câu về lão Hạc được Update vào lúc : 2022-05-07 15:18:08 . Với phương châm chia sẻ Thủ Thuật về trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết 2022. Nếu sau khi Read nội dung bài viết vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comments ở cuối bài để Mình lý giải và hướng dẫn lại nha.
Viết đoạn văn ngắn nêu cảm nghĩ của em về nhân vật Lão Hạc được VnDoc tổng hợp và đăng tải. Nhà văn Nam Cao đã xây dựng thành công xuất sắc nhân vật lão Hạc. Cuộc đời bi tham thảm của lão Hạc để lại ấn tượng trong tâm người đọc. Với những kể chuyện và những tình tiết truyện tạo ra những yếu tốt góp thêm phần tạo ra nét rực rỡ, độc lạ cho tác phẩm. Để tìm hiểu hơn về nhân vật lão Hạc những em tìm hiểu thêm nội dung rõ ràng dưới đây nhé
Nội dung chính
- Suy nghĩ của em về nhân vật lão Hạc
- Dàn ý Viết đoạn văn ngắn nêu cảm nghĩ của em về nhân vật Lão Hạc
- Nêu cảm nghĩ của em về nhân vật Lão Hạc mẫu 1
- Nêu cảm nghĩ của em về nhân vật Lão Hạc mẫu 2
- Nêu cảm nghĩ của em về nhân vật Lão Hạc mẫu 3
- Nêu cảm nghĩ của em về nhân vật Lão Hạc mẫu 4
- Dàn ý đoạn văn ngắn nêu tâm ý của em về nhân vật Lão Hạc
- Đoạn văn ngắn nêu tâm ý của em về nhân vật Lão Hạc – Bài mẫu 1
- Đoạn văn ngắn nêu tâm ý của em về nhân vật Lão Hạc – Bài mẫu 2
- Đoạn văn ngắn nêu tâm ý của em về nhân vật Lão Hạc – Bài mẫu 3
- Đoạn văn ngắn nêu tâm ý của em về nhân vật Lão Hạc – Bài mẫu 4
- Đoạn văn ngắn nêu tâm ý của em về nhân vật Lão Hạc – Bài mẫu 5
- Đoạn văn ngắn nêu tâm ý của em về nhân vật Lão Hạc – Bài mẫu 6
- Nêu tâm ý của em về nhân vật Lão Hạc – Bài văn mẫu 1
- Nêu tâm ý của em về nhân vật Lão Hạc – Bài văn mẫu 2
- Nêu tâm ý của em về nhân vật Lão Hạc – Bài văn mẫu 3
- Nêu tâm ý của em về nhân vật Lão Hạc – Bài văn mẫu 4
- Nêu tâm ý của em về nhân vật Lão Hạc – Bài mẫu 5
- Dàn ý Viết đoạn văn ngắn nêu cảm nghĩ của em về nhân vật Lão Hạc
- Nêu cảm nghĩ của em về nhân vật Lão Hạc mẫu 1
- Nêu cảm nghĩ của em về nhân vật Lão Hạc mẫu 2
- Nêu cảm nghĩ của em về nhân vật Lão Hạc mẫu 3
- Nêu cảm nghĩ của em về nhân vật Lão Hạc mẫu 4
- Giới thiệu nhân vật Lão Hạc.
- Nêu những trở ngại vất vả, khổ cực mà lão phải gánh chịu: vợ mất sớm, con bỏ đi làm việc đồn điền cao su, sống lủi thủi một mình với con chó, vì bần hàn nên đã bán chó và ăn bả chó để tự tử.
- Nêu tình cảm, cảm nghĩ về nhân vật Lão Hạc: là một con người hiền lành, biết tâm ý, giàu tình yêu thương nhưng cũng vô cùng đáng thương.
- Khái quát nhân vật: là người đại diện thay mặt thay mặt cho những người dân nông dân nghèo ở quy trình đó bị đẩy vào bước đường cùng, để giữ lại nhân cách của tớ đã tìm tới cái chết.
- Chốt lại yếu tố.
- Mở bài – Kết bài Ngữ văn 8
- Tóm tắt tác phẩm môn Ngữ Văn lớp 8
- Tác giả – Tác phẩm Ngữ văn 8
Suy nghĩ của em về nhân vật lão Hạc
Dàn ý Viết đoạn văn ngắn nêu cảm nghĩ của em về nhân vật Lão Hạc
Nêu cảm nghĩ của em về nhân vật Lão Hạc mẫu 1
Nhân vật Lão Hạc là một hình tượng của người nông dân nghèo khó nhưng mang nhiều vẻ đẹp tốt đẹp. Ông là một người nông dân nghèo, vợ mất sớm, con trai vì không đủ tiền cưới vợ nên đã bỏ đi làm việc đồn điền cao su, lão sống lủi thủi với con chó và chỉ có nó bầu bạn với lão hằng ngày. Tuy cái nghèo đói bủa vây, lão vẫn nỗ lực duy trì rau cháo qua ngày, nhưng qua một trận ốm thập tử nhất sinh ở đầu cuối bần quá lão đã bán nó đi. Chứng kiến cảnh người ta bắt chó của tớ đi và ánh nhìn cầu cứu, van xin của Cậu Vàng, lão đã kể lại câu truyện ấy với ông giáo bằng một tâm trạng vô cùng ăn năn, hối hận. Cuối cùng, sau khi gửi gắm mảnh vườn cho ông giáo, lão đã tìm tới cách ăn bả chó để tự tử, in như cách lão đã lừa một con chó. Thật đáng thương cho một kiếp người. Một con người hiền lành, chất phác, giàu tình yêu thương lại sở hữu một chiếc kết vô cùng đáng thương. Nhân vật đã mang lại cho toàn bộ chúng ta nhiều cảm xúc vô cùng đặc biệt quan trọng: sự cảm thông với một người nghèo khổ, tình yêu thương dành riêng cho một người xấu số, sự nể phục dành riêng cho một người cha yêu con, một người chủ yêu chó. Hình ảnh lão Hạc là người đại diện thay mặt thay mặt cho những người dân nông dân ở quy trình đó bị xã hội đẩy vào bước đường cùng, để giữ lại phẩm giá của tớ họ đã phải tìm tới cái chết kết thúc một kiếp người đầy tội nghiệp. Không chỉ lão Hạc mà những nhân vật khác trong quy trình này cũng xứng danh nhận được tình yêu thương của fan hâm mộ mọi thời kì.
Nêu cảm nghĩ của em về nhân vật Lão Hạc mẫu 2
Lão Hạc là một nông dân nghèo, vợ mất sớm, con trai không còn tiền lấy vợ nên quẫn trí bỏ đi làm việc đồn điền cao su. Lão sống cô độc, nghèo khổ với một chú chó tên là cậu Vàng làm bạn. Lão rất yêu thương chú và coi chú như một người bạn tâm giao vô cùng quan trọng trong môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường của tớ. Con người hoàn toàn có thể nghèo, hoàn toàn có thể đói nhưng vẫn luôn giàu tình cảm. Sau một trận ốm, lão không đủ sức làm thuê như trước, quá cùng đường, lão ra quyết định hành động đau đớn là bán cậu Vàng. Điều khiến bạn đọc vô cùng ám ảnh bởi nhân vật này đó đó là tâm trạng, sự đau khổ đến tột cùng của lão khi lão bán chó. Một người đàn ông trong cuộc sống đã trải qua nhiều chuyện khổ cực nhưng lại rơi nước mắt, khóc thút thít khi lừa một con chó. Hình ảnh cậu Vàng khi bị bắt đi luôn gây ám ảnh trong đầu lão. Nó làm cho môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường của lão đi vào bước đường cùng hơn bao giờ hết. Rồi lão đem tiền và mảnh vườn để lo trước tiền ma chay gửi ông giáo – người trí thức nghèo hay sang nhà lão. Lão nói dối Binh Tư làm nghề trộm chó rằng xin bả chó bắt con chó hay vào vườn nhưng thực ra là tự kết liễu đời mình. Và lão Hạc đã chết trong kinh hoàng, trong quằn quại, không còn ai hiểu nguyên nhân ngoại trừ Binh Tư và ông giáo. Cái chết của lão không riêng gì có gây ám ảnh với bạn đọc mà nó còn là một mọt bài học kinh nghiệm tay nghề thâm thúy với bao thế hệ con người. Cái chết của lão phải chăng là yếu tố thức tỉnh của con người về một thứ tình cảm cao quý mà toàn bộ chúng ta đã biết thành vùi lấp bởi môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường bận rộn, tất nập. Lão Hạc, cậu Vàng hay cái chết kinh hoàng đều để lại ấn tượng mạnh mẽ và tự tin trong tâm người theo dõi và gây tiếng vang vô cùng lớn cho nhà văn Nam Cao.
Nêu cảm nghĩ của em về nhân vật Lão Hạc mẫu 3
Lão Hạc là một nhân vật thành công xuất sắc mà Nam Cao đã xây dựng lên. Cuộc đời bi thảm của lão Hạc đã để lại trong tâm người đọc ấn tượng thâm thúy khó quên. Lão có một người vợ và một người con trai độc nhất. Vợ lão mất sớm, do không đủ tiền cưới vợ, con trai lão phẫn trí bỏ đi phu đồn điền cao su. Trước khi đi lão được người con trai trao lại một kỉ vật là một con chó vàng nên lão rất yêu thương và đặt cho nó một tên thường gọi hay Cậu Vàng. Năm ấy do đói kém mất mùa, bão lũ cướp hết toàn bộ số hoa màu của lão và lão còn bị một trận ốm nặng. Cuộc đời đau khổ dồn ép lão đến bên bờ vực thẳm, không hề cách nào khác, lão đành phải đứt ruột mà bán đi con chó Vàng lão hằng yêu thương; để rồi khi bán xong, lão lại hu hu khóc như con nít. Sợ sống mà ảnh hưởng tới con trai, vì đã trót lòng lừa gạt một con chó, lão quyết định hành động chết bằng bả chó và lão “đi đời” trong đau khổ và tủi nhục. Cái chết của lão cũng đó đó là yếu tố tự trọng của lão với con lão. Lão Hạc có một tấm lòng thật đáng trân trọng.
Nêu cảm nghĩ của em về nhân vật Lão Hạc mẫu 4
Một trong những nhân vật để lại cho em ấn tượng thâm thúy nhất trong tiến trình văn học Việt Nam đó đó đó là nhân vật Lão Hạc của nhà văn Nam Cao. Ông là một người nông dân nghèo, vợ mất sớm, con bỏ đi làm việc đồn điền cao su, lão sống lủi thủi với con chó và chỉ có nó bầu bạn với lão hằng ngày, cái nghèo đói khiến lão rau cháo qua ngày ở đầu cuối bần quá nên đã bán chó; vì quá ăn năn hối hận nên lão đã tìm tới cách ăn bả chó để tự tử. Thật đáng thương cho một kiếp người. Một con người hiền lành, chất phác, giàu tình yêu thương lại sở hữu một chiếc kết vô cùng đáng thương. Nhân vật đã mang lại cho toàn bộ chúng ta nhiều cảm xúc vô cùng đặc biệt quan trọng: sự cảm thông với một người nghèo khổ, tình yêu thương dành riêng cho một người xấu số, sự nể phục dành riêng cho một người cha yêu con, một người chủ yêu chó. Hình ảnh lão Hạc là người đại diện thay mặt thay mặt cho những người dân nông dân ở quy trình đó bị xã hội đẩy vào bước đường cùng, để giữ lại phẩm giá của tớ họ đã phải tìm tới cái chết kết thúc một kiếp người đầy tội nghiệp. Không chỉ lão Hạc mà những nhân vật khác trong quy trình này cũng xứng danh nhận được tình yêu thương của fan hâm mộ mọi thời kì. Nhân vật lão Hạc nói riêng và người nông dân nói chung là một đề tài quen thuộc đã và đang là chủ đề được khai thác nhận được sự quan tâm đặc biệt quan trọng từ bạn đọc. Nhiều năm qua đi nhưng lão Hạc vẫn sống mãi trong tâm bạn đọc và để lại nhiều ấn tượng thâm thúy.
Ngoài ra, VnDoc.com đã xây dựng group chia sẻ tài liệu học tập THCS miễn phí trên Facebook: Tài liệu học tập lớp 8. Mời những bạn học viên tham gia nhóm, để hoàn toàn có thể nhận được những tài liệu tiên tiến và phát triển nhất.
Viết đoạn văn ngắn nêu cảm nghĩ của em về nhân vật Lão Hạc được VnDoc tổng hợp và đăng tải. Với những bài văn mẫu trên đây kỳ vọng sẽ hỗ trợ ích cho những em có thêm tài liệu tìm hiểu thêm, từ đó có thêm nhiều ý tưởng hay cho bài văn của tớ. Chúc những em học tốt, nếu thấy tài liệu hay, hãy chia sẻ cho những bạn cùng tìm hiểu nhé
—————————
Mời những bạn tìm hiểu thêm thêm những nội dung bài viết dưới đây của chúng tôi:
Trên đây VnDoc đã trình làng tới những em Viết đoạn văn ngắn nêu cảm nghĩ của em về nhân vật Lão Hạc. Để có kết quả cao hơn trong học tập, VnDoc xin trình làng tới những em học viên tài liệu Giải bài tập Toán lớp 8, Trắc nghiệm Tiếng Anh 8, Lý thuyết môn Vật lí lớp 8, Giải Tập map Lịch Sử lớp 8 đều phải có tại Tài liệu lớp 8 mà VnDoc tổng hợp và đăng tải.
Chúc những em học tập thật tốt.
Đặt vướng mắc về học tập, giáo dục, giải bài tập của bạn tại phân mục Hỏi đáp của VnDocHỏi – ĐápTruy cập ngay: Hỏi – Đáp học tập
Câu 6 (Trang 48 SGK) Em hiểu thế nào về nhân vật “tôi” qua đoạn trích: “Chao ôi! Đối với những người dân ở quanh ta, nếu ta không nỗ lực mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bí Ổi… toàn những cái cớ khiến cho ta tàn nhẫn, không bao giờ ta thấy họ là những người dân đáng thương: không bao giờ ta thương…”.
Xem lời giải
Tuyển chọn những bài văn hay chủ đề Nêu tâm ý của em về nhân vật Lão Hạc. Các bài văn mẫu được tổng hợp từ những nội dung bài viết hay, xuất sắc của những bạn học viên trên toàn nước. Mời những em cùng tìm hiểu thêm nhé!
Dàn ý đoạn văn ngắn nêu tâm ý của em về nhân vật Lão Hạc
1. Mở đoạn:
Nhân vật lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên của nhà văn Nam Cao để lại cho những người dân đọc không ít tâm ý. (Cứ trình làng được vậy là ổn.)
2. Thân đoạn: Thông qua những rõ ràng trong truyện để làm rõ hai ý chính:
– Lão Hạc có một cuộc sống rất là bi thảm (nàh nghèo, vợ mất sớm, gà trống nuôi con, con trai thì đi làm việc xa,…)
– Nhưng lão Hạc có một tấm lòng vị tha, nhân hậu. (yêu quý con Vàng, hết mực thương yêu con trai, đức tính tự trọng đáng quý.)
3. Kết đoạn:
Lão Hạc là một nhân vật điển hình cho tầng lớp nông dân trong xã hội cũ… Nam Cao đã thành công xuất sắc trong việc xây dựng hình tượng nhân vật…
Tổng hợp những Đoạn văn ngắn nêu tâm ý của em về nhân vật Lão Hạc
Đoạn văn ngắn nêu tâm ý của em về nhân vật Lão Hạc – Bài mẫu 1
Lão Hạc là một nhân vật thành công xuất sắc mà Nam Cao đã xây dựng lên. Cuộc đời bi thảm của lão Hạc đã để lại trong tâm người đọc ấn tượng thâm thúy khó quên. Lão có một người vợ và một người con trai độc nhất. Vợ lão mất sớm, do không đủ tiền cưới vợ, con trai lão phẫn trí bỏ đi phu đồn điền cao su. Trước khi đi lão được người con trai trao lại một kỉ vật là một con chó vàng nên lão rất yêu thương và đặt cho nó một tên thường gọi hay Cậu Vàng. Năm ấy do đói kém mất mùa, bão lũ cướp hết toàn bộ số hoa màu của lão và lão còn bị một trận ốm nặng. Cuộc đời đau khổ dồn ép lão đến bên bờ vực thẳm, không hề cách nào khác, lão đành phải đứt ruột mà bán đi con chó Vàng lão hằng yêu thương; để rồi khi bán xong, lão lại hu hu khóc như con nít. Sợ sống mà ảnh hưởng tới con trai, vì đã trót lòng lừa gạt một con chó, lão quyết định hành động chết bằng bả chó và lão “đi đời” trong đau khổ và tủi nhục. Cái chết của lão cũng đó đó là yếu tố tự trọng của lão với con lão. Lão Hạc có một tấm lòng thật đáng.
Đoạn văn ngắn nêu tâm ý của em về nhân vật Lão Hạc – Bài mẫu 2
Trong văn bản” Lão Hạc” của Nam Cao, lão Hạc là hình ảnh điển hình cho những người dân nông dân Việt Nam trước cách mạng tháng 8 có môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường nghèo khổ nhưng phẩm chất vô cùng cao đẹp. Lão là một trong người giàu lòng yêu thương, sống nhân hậu và có lòng tự trọng cao. Tuy vậy nhưng lão có môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường nghèo khỗ, đơn độc. Vợ lão mất sớm, con trai duy nhất thì phẫn chí bỏ đi đồn điền cao su, sống đơn độc với cùng 1 con chó để bầu bạn, tải sản chỉ có một mảnh vườn và 1 ít tiền. Sau khi bán cậu Vàng – người bạn duy nhất lúc về già, lão thấy hối hận, sống day dứt, dằn vătt, đau xót tột cùng. Lão Hạc là người dân có ý thức cao về lẽ sống nên sau khi gửi số tiền rất ít cho ông giáo thì lạo từ chối toàn bộ cái gì mà ông giáo cho. Vì là người dân có lòng tự trọng nên sau khi chết lão ko muốn lảm phiền tới hàng xóm,nhờ ông giáo lấy số tiền đó để làm ma chay. Mọi người trong làng ko ai hiểu nguyên nhân tại sao lão chết, chỉ có Binh Tư và ông giáo hiểu. Trong xã hội thực dân phong kiến, lão Hạc như ngọn đèn lay lắt trước gió. Qua văn bản “Lão hạc”, tác giả đã cho ta thấy phẩm giá tốt đẹp và nhân cách trong sáng của lão Hạc nói riêng cũng như những người dân nông dân nói chung.
Xem thêm: Dàn ý tâm ý của em về nhân vật lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên của Nam Cao
Đoạn văn ngắn nêu tâm ý của em về nhân vật Lão Hạc – Bài mẫu 3
Với một vẻ ngoài lẩm cẩm, gàn dở và cô độc, thực ra lão Hạc là một nhân cách cao đẹp. Lão nhân hậu trong cả với con chó. Vắng con, “cậu Vàng” đã hỗ trợ lão bớt đơn độc. Vui buồn của “cậu Vàng” cũng là vui buồn của lão. Vì vợ mất sớm, lão dồn tình thương nuôi con khôn lớn. Lão giữ mảnh vườn cũng vì con. Lão tìm tới cái chết cũng vì con (khi chết lão vẫn còn đấy tiền). Đây thực sự là một sự hi sinh vô cùng to lớn. Là một người tự trọng, lão sẵn sàng sẵn sàng tiền cho cái chết của tớ. Lão không muôn phiền lụy đến ai. Nghệ thuật phân tích tâm lí nhân vật già dặn. Nam Cao triệu tập khai thác toàn thế giới bên trong của lão Hạc, chỉ ra đựơc những giằng xé, những day dứt, những chua xót, hối hận… của một nông dân chất phác, nhân hậu. Với bút pháp linh hoạt, xen kẽ được cách kể chuyện tỉnh táo, chân thực và sắc tố trữ tình, đồng thời, tăng hàm lượng triết lí về nhân tình, thế thái qua những tâm ý của “tôi” – ông giáo. Đối với “cậu Vàng”, lão chăm sóc chó rất là chu đáo (cho ăn cơm trong bát như một nhà giàu). Lão coi cậu Vàng như một đứa trẻ, đứa trẻ ấy trung thành với chủ với lão, làm lão bớt đơn độc. Gắn bó với cậu Vàng, khi buộc phải bán “cậu”, mắt lăo đã “ầng ậng nước”. Đặc biệt, lão cảm thấy mình là người lừa dối bán “cậu Vàng”. Vì lão không hề tìm kiếm được tiền nữa, lão sợ rằng mình sẽ tiêu lạm vào tiền của con. Lão thà chết chứ không thể để con trắng tay. Vậy nên lão thật sự tìm tới cái chết. Việc ấy càng đã cho toàn bộ chúng ta biết lão là người giàu tính thương yêu, giàu đức hi sinh biết bao.
Đoạn văn ngắn nêu tâm ý của em về nhân vật Lão Hạc – Bài mẫu 4
Nam Cao là một nhà văn hiện thực trong quy trình 1930 – 1945. Ông đã đi vào lòng fan hâm mộ với những tác phẩm viết về số phận của người nông dân, người lao động trong xã hội cũ và một trong số đó không thể không kể tới tác phẩm “Lão Hạc”. Nhân vật Lão Hạc trong truyện là một nhân vật đã để lại trong người đọc ấn tượng dầu thâm thúy. Lão Hạc có một cuộc sống rất là bi thảm và đau khổ khi vợ lão thì mất sớm, lão gà trống nuôi con một mình. Anh con trai không lấy được vợ do nhà quá nghèo nên phẫn chí bỏ đi đồn điền cao su. Lão ngày ngày mong mỏi con về, sống đơn độc và chỉ có con chó Vàng bầu bạn cùng. Chính vì đói nghèo nên ở đầu cuối, lão phải dứt ruột bán đi người bạn duy nhất, chỗ tựa ở đầu cuối của lão – cậu Vàng. Lão Hạc đã ăn bả chó tự tử, để giữ trọn nhân phẩm của tớ bằng cái chết đầy đau đớn. Cuộc đời của lão Hạc là bức tranh phản ánh rõ ràng nhất số phận cùng đường bi thảm của người nông dân lúc bấy giờ. Thế nhưng, trong những gam màu tưởng như tối tăm ấy, ta lại thấy một chiếc gì đó sáng ngời lên, hay đó đó đó là vẻ đẹp nhân cách của lão Hạc. Đó là một người cha yêu thương con hết mực. Với lão, dù cho có chết đói lão cũng không bán đi một sào vườn nào vì lão sợ nếu bán, con trai lão mai này còn có trở về thì sẽ ở đâu mà sống, mà lập nghiệp? Nếu lão bán đi mảnh vườn thì hiển nhiên, lão sẽ vượt qua được quy trình khốn khó, đói kém ấy, nhưng vì sự thương con cao cả, lão đã quyết định hành động không bán. Lão Hạc để tích góp từng đồng, từng cắc để độ con trai về, đưa cho con để con sau này lấy vợ, lập nghiệp. Không may, lão lại ốm, một cơn ốm khiến lão buộc phải tiêu tới số tiền để dành đó.Chỉ vậy thôi mà lão đã thấy đau lòng, đau lòng vì lão đã ăn vào tiền của con. Rồi lão gửi ông giáo mảnh vườn, nhờ ông giáo giữ hộ cho con trai lão : “của mẹ nó thì nó hưởng”. Có thể thấy, mọi tâm ý, việc làm đều khuynh hướng về con trai, vì con trai, mong ước nó có một tương lai tốt đẹp hơn. Thậm chí, có lẽ rằng cái chết của lão cũng là vì con, đó là một chiếc chết trong sáng , không riêng gì có giữ gìn phẩm chất, lòng tự trọng của tớ mình mà còn để lại một con phố không vẩn đục phía trước dành riêng cho con trai lão. Tình yêu thương của người cha dành riêng cho con thật vĩ đại và cao cả biết bao. Nó không được thể hiện một cách trực tiếp và gián tiếp qua từng hành vi, lời nói và tâm ý của nhân vật. Có thể nói, Nam Cao đã rất thành công xuất sắc trong việc miêu tả nội tâm rực rỡ của nhân vật, kết phù thích hợp với cách xây dựng những rõ ràng nghệ thuật và thẩm mỹ và làm đẹp độc lạ, thành công xuất sắc khắc họa nên một chân dung nhân vật lão Hạc là điển hình cho hình ảnh người nông dân trong xã hội cũ đầy khổ cực, bị dồn đến bước đường cùng nhưng thông qua này cũng làm rạng lên những vẻ đẹp tâm hồn và một trong số đó đó đó là tình yêu thương con vô bờ bến. Qua nhân vật này, Nam Cao cũng phần nào đã xác lập được ngòi bút đầy tài hoa của tớ.
Đoạn văn ngắn nêu tâm ý của em về nhân vật Lão Hạc – Bài mẫu 5
Người nông dân trước cách mạng tháng 8 sống trng cảnh nghèo đói bị tình hình xô đẩy đến đến mức đường cùng nhưng họ vẫn giữ phẩm chất tốt đẹp của tớ mình mình và sống với một nhân cách cao đẹp. Đại diện cho những người dân nông dân trước CMT8 là Lão Hạc một nhân vật đại diện thay mặt thay mặt cho những phẩm chất tốt đẹp của con người việt nam nam. Lão là một nông dân nghèo , nhưng rất trong sáng và thân thiện. Cuộc đời sinh ra lão thật chớ chêu , đẩy lão vào cảnh trở ngại vất vả , tũng quẫn. Là một nông dân chăm chỉ việc cù nhưng lõa lại không còn đến một sào ruộng để cày cấy. Gia sản trong nhà chỉ có một chú chó nhỏ và một mảnh vườn để lại cho con trai. Cảnh nghèo , đang không nhương tay cho lão ,lão chịu khổ đã đành nhưng con trai lão lại liên lụy theo , vì muốn lấy được “ý trung nhân hoàn hảo nhất ” nên con trai lão đem lòng yêu một quý cô của một mái ấm gia đình gia giáo , do yên cầu tiền thách cưới không nhỏ nên cảnh nghèo không cho lão dựng vợ cho con. Con trai lão vì vậy mà phẫn chí bỏ đi đồn điền cao su. Lão thương con , mong ước con con được niềm sung sướng … nhưng lão cũng không biết làm cách nào để chu toàn niềm sung sướng cho con , chỉ biết khóc mà nhìn con đi. “Đồn điền cao su đi dễ khó về ” lão biết chứ nhưng đâu hoàn toàn có thể cản trở được ! Hằng ngày lão chỉ biết quanh quẩn bên con chó Vàng – kỉ niệm ở đầu cuối còn sót lại của người con trai. Lão yêu thương chăm sóc nó thận trọng , tỉ mỉ từng miếng ăn , từng sợi lông. Lão yêu thương nó vì nó như thể mối ràng buộc còn sót lại của lão và con trai lão. Lão thương con thà rằng chết đói chứ không đời nào đụng vào một trong những sào vườn .Lão chỉ sợ khi con trai lão về không còn chỗ ở , sinh sống ,lập nghiệp. Tuổi già , đơn độc và nghèo đói ! cuộc sống đau khổ dồn ép lão đến bờ vực thẳm , không hề cách nào khác lão đành đứt ruột nhìn con chó bị bán , để råi khi bán xong lão lại huhu khóc như một đứa trẻ. Dù nghèo đói là vậy nhưng lão không biến thành tội lỗi cám dỗ tuy nhiên luôn đc ông Giáo giúp sức nhưng lão lại từ chối một cách hách dịch. cảnh nghèo đến tũng quẫn lão đi tìm cái chết ; lão chết một cách bất thần và đột ngột lão chết vì ăn bả chó ! Lão hoàn toàn có thể chọn cho mình cái chết nhẹ nhàng hơn nhưng lão vẫn chọn một chiếc chết như một con chó .. là vì lão đã hận đã lừa chết cậu vàng sao ? Kết thúc thảm kịch cũng là thật sự chấm hết những dằn vặt riêng tư của Lão Hạc nhưng để lại bao suy ngẫm về số phận những con người nghèo khổ lương thiện trong xã hội cũ .
Đoạn văn ngắn nêu tâm ý của em về nhân vật Lão Hạc – Bài mẫu 6
Có thể nói, Nam Cao đã xây dựng thành công xuất sắc nhân vật lão Hạc trong tâm người đọc, và đã để lại những ấn tượng thâm thúy nhất. Lão Hạc hiện lên là một người nông dân chịu thương chịu khó nhưng bị dòng đời và số phận xô đẩy vào tình hình trở ngại vất vả. Vợ lão mất sớm, một mình lão làm lụng nuôi con. Đến khi người con trai của lão đến tuổi dựng vợ gả chồng, có yêu một cô ở trong làng , nhưng vì nhà gái thách cưới cao quá nên lão Hạc không thể cưới vợ cho con. Đó là thảm kịch của một người cha mà không thể lo cho con một chiếc đám cưới đàng hoàng. Nhưng dù trong tình hình trở ngại vất vả thế nào đi nữa, lão Hạc vẫn hiện lên là một người cha hết mực yêu thương con. Vợ lão chết, lão không lấy vợ mà ở vậy nuôi con. Có phải chăng lão muốn tránh cho người con thân yêu của lão cái cảnh mẹ ghẻ con chồng? Khi con trai lão đòi bán vườn lấy vợ, lão khước từ là vì tâm ý cho môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường tương lai sau này của vợ chồng con lão. Nếu bán vườn đi thì rồi lấy nhau về lấy gì kiếm sống qua ngày. Khi không lấy được vợ, thằng con lão buồn quá nghĩ quẩn rồi xin đi làm việc ở đồn điền cao su. Lão biết “ cao su đi dễ khó về” nhưng thấy con như vậy cũng không biết ngăn cản ra sao. Nỗi lòng của người cha nghèo nào có mấy ai hiểu được. Trước khi đi, con lão để lại cho lão một con chó Vàng hằng ngày trò chuyện cùng lão cho qua tháng đoạn ngày tuổi già neo đơn. Lão yêu nó lắm và nâng nịu gọi nó là Cậu Vàng. Lão coi nó như người con của con trai mình, như đứa cháu của lão. Mỗi bữa cơm lão đều giành phần cho nó. Chó và chủ suốt ngày quấn quýt lấy nhau. Một năm vào lúc thóc gạo kém, nhà nghèo lại càng thêm nghèo, lão Hạc đã có ý định bán con chó. Lão bàn việc ấy với ông giáo, cứ mỗi lần gặp nhau là lão lại nói về chuyện án con chó Vàng của lão đến nỗi ông giáo tin rằng lão chỉ nói vậy thôi chứ lão sẽ không còn bao giờ bán chó. Sự do dự của lão Hạc đã đã cho toàn bộ chúng ta biết lão rất yêu con chó Vàng-kỉ vật mà người con lão để lại cho lão. Lão không nợ bán chó vì thương con, không biết có bao giờ được trông thấy người con của tớ một lần nữa? Tình yêu con của lão Hạc còn được thể hiện ở đoạn vào năm mất mùa đói kém, khi đã bòn hết toàn bộ những gì hoàn toàn có thể ăn được trong vườn nhà, lão cũng không đụng đến tiền lão bòn vườn để dành riêng cho con. Lão thà ăn củ rong, củ chuối chứ nhất quyết không phạm đến tiền bòn từ mảnh vườn mà “ ngày còn mồ ma mẹ cháu, mẹ cháu đã thắt sống lưng buộc bụng mua cho nó”.Không chỉ là một người cha hết mực yêu thương con, lão Hạc còn là một đại diện thay mặt thay mặt tiêu biểu vượt trội của một nguwofi nông dân giàu lòng tự trọng. Lão nhận ra sự rất khó chịu của bà vợ ông giáo vì lão hay sang nhà ông giáo rỉ tai, từ đấy lão không sở hữu và nhận bất kỳ sự trợ giúp nào của ông giáo mà ocn từ chối như thể hách dịch. Đặc biệt, rõ ràng lão Hạc ăn bả chó để tự vẫn là biểu lộ cao nhất của lòng tự trọng. Lão đau đớn, dằn vặt và xấu hổ khi tôi đã trót lừa một con chó, để nó kêu ư ử nhìn lão như đang oán trách. Lão chọn chính cái cách mà lão đã lừa con chó Vàng để kết liễu cuộc sống mình như một sự tự trừng phạt đích đáng riêng với lão.Qua nhân vật lão Hạc, Nam Cao đã tái hiện được số phận bi thảm của người nông dân trong xã hội cũ. Đó là thảm kịch của con người bị tình hình tha hoá. Song bên gần đó, nhà văn cũng gửi gắm niềm tin mãnh liệt vào bản chất tốt đẹp của người nông dân. Từ đó làm ra giá trị hiện thực và giá trị nhân văn thâm thúy cho tác phẩm.
Tuyển tập những bài văn hay, rõ ràng Nêu tâm ý của em về nhân vật Lão Hạc
Nêu tâm ý của em về nhân vật Lão Hạc – Bài văn mẫu 1
Cuộc đời xô đẩy khiến người cha hết mực yêu thương con không cách nào nhìn thấy con lần cuối đã phải rời xa môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường này. Tình yêu con của lão Hạc thật đặc biệt quan trọng.
Khi một tác phẩm văn học khép lại, không nghĩa là nó đã kết thúc mà có lẽ rằng nó vẫn tiếp tục sống trong trái tim fan hâm mộ với những hình tượng mà tác giả xây dựng. Một trong những tác phẩm có sức sống mãnh liệt như vậy là “Lão Hạc” của nhà văn Nam Cao. Dưới ngòi bút của nhà văn hiện thực nhân đạo thâm thúy, nhân vật Lão Hạc đã thực sự gây ấn tượng với những người đọc bởi vẻ đẹp nhân cách và cuộc sống quá đỗi đớn đau.
Lão Hạc là một lão nông nghèo nhưng có nhiều phẩm chất tốt đẹp, đáng quý. Nhân vật Lão Hạc là nhân vật điển hình, đại diện thay mặt thay mặt cho từng tầng lớp người nông dân dù bị đẩy vào tình hình trở ngại vất vả, nhiều thảm kịch nhưng vẫn giữ vẻ đẹp tâm hồn trong sáng.
Cuộc đời lão Hạc là một chuỗi dài bi thảm. Vợ lão mất sớm, một mình lão gà trống nuôi con. Đến tuổi anh con trai lấy vợ thì nhà lão nghèo quá, nhà gái lại thách cao, nên anh con trai không lấy được vợ, phẫn chí bỏ đi đồn điền cao su. Ngày này qua ngày khác, lão mòn mỏi mong con trở về trong cô độc lúc không còn ai chăm sóc, chỉ có con chó Vàng – kỉ vật của con bầu bạn cùng. Lão sống, trong cái đói nghèo và đơn độc. Đói, nghèo, lão quyết giữ mảnh vườn cho con, nhưng không thoát khỏi thảm kịch cuộc sống. Cái đói nghèo khiến lão phải đớn đau bán đi người bạn duy nhất của lão, chỗ tựa ở đầu cuối của lão – cậu Vàng. Đứng trước sự việc xô đẩy của cuộc sống và con phố tha hóa, để giữ được tấm lòng thanh sạch của tớ, lão phải ăn bả chó tự tử, chết đau đớn, xót xa. Cuộc đời của lão Hạc là một cuộc sống đơn độc, quay quắt trong cái đói nghèo, bị cái đói nghèo đày đọa. Nam Cao đã thông qua cuộc sống nhiều thảm kịch đó của lão Hạc để tố cáo xã hội thực dân nửa phong kiến, dồn người nông dân tới bước đường cùng.
Trong tình hình trở ngại vất vả của môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường, nhân cách đẹp tươi của lão Hạc vô cùng nổi trội. Trước tiên là tấm lòng vị tha, nhân hậu. Với cậu Vàng – kỉ vật của con trai lão, lão yêu quí nó như “một bà mẹ khan hiếm yêu quý người con cầu tự”. Lão cưng nựng, vỗ về, vuốt ve nó; cho nó ăn cơm như nhà giàu ăn cơm bát; lão ăn gì rồi cũng không quên phần nó, gắp cho nó một miếng, lão ăn bao nhiêu, nó cũng ăn như vậy, thậm chí còn có phần hơn lão… Lão cũng coi nó như một người bạn, ngày ngày lão tâm sự, trò chuyện với nó như thể nó cũng là một con người.
Với người con trai đã bỏ đi đồn điền cao su, lão yêu thương rất thật nhiều. Chỉ vì nhà nghèo, không cưới được vợ cho con, làm con uất chí, rời quê nhà đi đồn điền mà lão tự dằn vặt, ân hận mãi. Lúc con đòi bán vườn cưới vợ, lão không cho vì muốn giữ mảnh vườn cho con, nghĩ nếu cưới vợ mà bán thì về rồi sẽ sinh sống nơi đâu? Nhưng con trai lão không hiểu cho lão. Anh ta bỏ đi, để lại lão ở trong nhà vò võ chờ con. Lão nghĩ tốt, lo cho tương lai con, nhưng khi con trai bỏ đi, lão lại tự dằn vặt mình, đày đọa mình. Những câu nói lão nói với cậu Vàng chất chưa chắc như đinh bao nhiêu tình cảm nhớ thương cho con. Lão nói với cậu Vàng nhưng lại in như nói với con mình. Lão yêu thương con vô bờ bến, thao tác gì, tâm ý gì rồi cũng khuynh hướng về con trai. Tiền bòn vườn lão để dành riêng cho con, nhẩm tính sẽ có được tầm khoảng chừng gần trăm đồng bạc, thêm vào cho con cưới vợ và làm kế sinh nhai.
Thế nhưng, trời bắt tội, lão Hạc ốm. Cơn ốm kéo dãn buộc lão phải tiêu đến số tiền đã tích góp đó. Lão đã đau lòng biết bao khi phải dùng vào tiền cho con trai. Không những thế, vừa khỏi ốm, lão đã vội gửi ông giáo mảnh vườn cho con và tiền tích góp. Thậm chí, lựa chọn ở đầu cuối của lão, cái chết của lão cũng là vì con. Lão chết không riêng gì có bởi muốn giữ nhân cách trong sáng mà còn muốn mở ra đường sống và cống hiến cho con lão bởi lão nhận định rằng sống ngày nào là ăn vào tiền, vào đường sống của con ngày ấy.
Cha mẹ vì con hoàn toàn có thể chịu đựng, hi sinh toàn bộ, nhưng lựa chọn hi sinh cả tính mạng con người vì con như lão Hạc thực sự là chuyện đặc biệt quan trọng xót xa. Cuộc đời xô đấy khiến người cha hết mực yêu thương con không cách nào nhìn thấy con lần cuối đã phải rời xa môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường này. Tình yêu con của lão Hạc thật đặc biệt quan trọng. Nó lặng lẽ trong tâm tưởng nhưng quyết liệt trong hành vi. Tình yêu thương ấy quả thực vô cùng cảm động.
Là người cha hết mực yêu thương con, Lão Hạc còn mang trong mình tấm lòng tự trọng cao cả. Lão tự trọng từ với một con chó, với con trai lão, với bà con hàng xóm, với ông giáo và với cả chính bản thân mình mình. Bán đi một con chó – loài vật mà người ta nuôi vốn để bán, để giết thịt mà lão ám ảnh day dứt không nguôi. Lão tự trách mình vì “bằng này tuổi đầu mà còn trót lừa một con chó”, nhớ ánh nhìn của cậu Vàng mà dằn vặt không yên. Ngay cả lúc trở ngại vất vả tột cùng, lão vẫn từ chối mọi sự giúp sức của ông giáo. Lão tự sẵn sàng sẵn sàng sẵn tiền làm ma cho bản thân mình, gửi ông giáo, để khi lão có việc thì ông giáo đưa ra, coi như thể của lão có chút ít, còn sót lại thì nhờ bà con hàng xóm cả. Lão làm vậy để không phiền lụy tới ai. Từ đó, lão bòn vườn, mò cua, ốc, trai ăn để sống qua ngày, thà chết chứ không chịu mắc nợ ai. Lão xin Binh Tư ít bả chó để tự tử, để giữ vẹn nguyên tấm lòng trong sáng của lão, từ chối con phố tha hóa, đánh mất nhân cách.
Lão ăn bả chó, vật vã, quằn quại trong đau đớn,… Cái chết của lão đầy xót xa và ám ảnh, nó là biểu lộ quyết liệt nhất cho lòng tự trọng của người nông dân chính trực tuy nghèo nhưng trong sáng. Chết là thảm kịch là đớn đau, nhưng đồng thời cũng là con phố giải thoát cho cuộc sống nhiều gò ép, xấu số của lão Hạc, tạo ra hình tượng vô cùng đẹp tươi.
Có thể nói, Nam Cao đã rất thành công xuất sắc trong nghệ thuật và thẩm mỹ và làm đẹp xây dựng nhân vật điển hình, đại diện thay mặt thay mặt cho tầng lớp những người dân nông dân trong xã hội cũ: tuy đói nghèo nhưng có những phẩm chất cao đẹp. Với diễn biến thâm thúy, phong thái kể chuyện độc lạ, lão Hạc hiện lên là nhân vật vô cùng đẹp tươi, với tấm lòng và nhân cách đáng trân trọng. Qua cái nhìn của ông giáo – một nhà trí thức, Nam Cao đã gián tiếp thể hiện tấm lòng của tớ với những người nông dân và nêu lên những yếu tố triết lý nhân sinh thâm thúy. Đặc biệt, tác giả đã và đang sử dụng nghệ thuật và thẩm mỹ và làm đẹp miêu tả tâm ý nhân vật khôn khéo. Tâm lý lão Hạc được thể hiện qua những hành vi, lời nói, nhiều đoạn đối thoại mà như độc thoại. Bên cạnh đó, tác giả cũng sử dụng nhiều khẩu ngữ, làm câu truyện chân thực, sinh động, thân thiện với những người nông dân.
Những thành công xuất sắc về nội dung và nghệ thuật và thẩm mỹ và làm đẹp, nhất là cuộc sống và vẻ đẹp nhân cách của lão Hạc đã góp thêm phần đưa truyện ngắn cùng tên trở thành một trong số những tác phẩm tiêu biểu vượt trội của thời đại. Đặc biệt, hình tượng nhân vật lão Hạc đang trở thành hình tượng điển hình, tiêu biểu vượt trội cho toàn bộ một tầng lớp đáng trân trọng của xã hội.
Nêu tâm ý của em về nhân vật Lão Hạc – Bài văn mẫu 2
Biểu hiện cao nhất của tình yêu thương con đó đó là cái chết của lão. Ông lão nông dân nghèo khổ ấy đã tính toán mọi đường: Bây giờ lão chẳng làm gì được nữa… Cái vườn này là của mẹ nó chắt chiu tích góp cho nó, ta không được ăn vào của nó…
Nam Cao là nhà văn hiện thực xuất sắc trong quy trình văn học 1930 – 1945. Qua nhiều tác phẩm, tác giả đã vẽ nên khung cảnh tiêu điều, xơ xác của nông thôn Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám. Sự đói khổ ám ảnh nhà văn chính bới nó ảnh hưởng quá nhiều tới nhân cách, nhưng trong cảnh nghèo đói thê thảm, phẩm chất tốt đẹp của người nông dân vẫn tồn tại và bí mật tỏa sáng. Truyện ngắn Lão Hạc thể hiện cái nhìn nhân đạo thâm thúy của Nam Cao. Trong số đó, nhân vật đó đó là một nông dân gặp nhiều nỗi xấu số vì nghèo đói nhưng chất phác, đôn hậu, thương con và có lòng tự trọng.
Vợ mất sớm, lão Hạc dồn toàn bộ tình yêu thương cho người con trai duy nhất. Lão sẽ sung sướng biết dường nào nếu con trai lão được niềm sung sướng, nhưng con trai lão đã biết thành phụ tình chỉ vì quá nghèo, không đủ tiền cưới vợ. Thương con, lão thấu hiểu nỗi đau của con khi anh nghe lời cha, không bán mảnh vườn để lấy tiền cưới vợ mà đồng ý sự tan vỡ của tình yêu. Càng thương con, lão càng xót xa đau đớn vì không hỗ trợ được con thỏa nguyện, đến nỗi phẫn chí bỏ nhà đi phu đồn điền đất đỏ mãi tận Nam Kì. Mỗi khi nhắc tới con, lão Hạc lại rơi nước mắt.
Lão Hạc rất quý con chó vì nó là kỉ vật duy nhất của người con trai. Lão trìu mến gọi là cậu Vàng và cho nó ăn cơm bằng chiếc bát lành lặn. Suốt ngày, lão thầm thì to nhỏ với con Vàng. Với lão, con Vàng là hình bóng của người con trai yêu quý, là người bạn chia sẻ đơn độc với lão. Vì thế nên bao lần định bán con Vàng mà lão vẫn không bán nổi.
Nhưng nếu vì nhớ con mà lão Hạc không thích bán cậu Vàng thì cũng chính vì thương con mà lão phải dứt khoát chia tay với nó. Lão nghèo túng quá! Lão đã tính chi li mỗi ngày cậu ấy ăn thế bỏ rẻ cũng mất hai hào đấy. Cứ mãi thế này thì tôi lấy tiền đâu mà nuôi được… Thôi bán phắt đi, đỡ đồng nào hay đồng ấy. Bây giờ, tiêu một xu cũng là tiêu vào tiền của con. Tiêu lắm chỉ chết nó! Thế là vì lo tích cóp, giữ gìn cho con trai chút vốn mà lão Hạc đành chia tay với con chó yêu quý. Đã quyết như vậy nhưng lão vẫn đau đớn, xót xa. Lão kể cho ông giáo nghe cảnh bán cậu Vàng với nỗi xúc động cực độ. Lão đau khổ dằn vặt vì cảm thấy tôi đã đánh lừa một con chó. Nỗi khổ tâm của lão cứ chồng chất mãi lên. Trước đây, lão dằn vặt mãi về chuyện vì nghèo mà không cưới được vợ cho con, thì giờ này cũng chỉ vì nghèo mà lão thêm day dứt là đã cư xử không đàng hoàng với một con chó. Lão cố chịu đựng những nỗi đau đớn ấy cũng chỉ nhằm mục đích một mục tiêu là giữ gìn chút vốn cho con.
Biểu hiện cao nhất của tình yêu thương con đó đó là cái chết của lão. Ông lão nông dân nghèo khổ ấy đã tính toán mọi đường: Bây giờ lão chẳng làm gì được nữa… Cái vườn này là của mẹ nó chắt chiu tích góp cho nó, ta không được ăn vào của nó… Ta không thể bán vườn để ăn… Chính vì thương con, muốn giữ cho con chút vốn giúp nó thoát khỏi cảnh nghèo mà lão Hạc đã chọn cho mình cái chết. Đó là một sự lựa chọn tự nguyện và kinh hoàng. Nghe những lời tâm sự của lão Hạc với ông giáo, không còn ai hoàn toàn có thể kìm nổi lòng xót thương, thông cảm và khâm phục. Một con người vì nghèo đói mà xấu số đến thế là cùng! Một người cha thương con đến thế là cùng!
Không chỉ có vậy, qua từng trang truyện, toàn bộ chúng ta còn thấy lão Hạc là người đôn hậu, chất phác. Suốt đời, lão sống quanh quẩn trong lũy tre làng. Trong làng chỉ có ông giáo là người dân có học nên lão tìm tới ông giáo để chia sẻ tâm sự. Lời lẽ của lão Hạc riêng với ông giáo lúc nào thì cũng lễ phép và cung kính. Đó là cách bày tỏ thái độ kính trọng người hiểu biết, nhiều chữ của một lão nông. Cảnh ngộ lão Hạc đã tới lúc túng quẫn nhưng lão tự lo liệu, xoay xở, cố giữ nếp sống trong sáng, tránh xa lối đói ăn vụng túng làm càn. Thậm chí, lão nhất quyết từ chối sự giúp sức chỉ vì lòng thương hại.
Lão đã sẵn sàng sẵn sàng kĩ lưỡng mọi việc. Trước khi chết, lão nhờ ông giáo viết văn tự để giữ hộ con trai mình mảnh vườn và gửi ông giáo 30 đồng để lo chôn cất. Lão không thích mọi người phải tốn kém vì lão. Rất hoàn toàn có thể vì tốn kém mà người ta lại chẳng oán trách lão sao? Không phiền lụy đến mọi người, này cũng là phương pháp để giữ gìn phẩm giá. Thì ra ông lão có vẻ như ngoài gàn dở ấy lại sở hữu phẩm chất đáng quý biết nhường nào!
Nhà văn Nam Cao đã hỗ trợ toàn bộ chúng ta hiểu được nỗi khổ tâm, xấu số vì nghèo đói cùng những vẻ đẹp cao quý trong tâm hồn người nông dân Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám. Từ những trang sách của Nam Cao, hình ảnh lão Hạc luôn nhắc toàn bộ chúng ta nhớ đến những con người nghèo khó mà trong sáng với một tình cảm trân trọng và yêu quý.
Nêu tâm ý của em về nhân vật Lão Hạc – Bài văn mẫu 3
Lòng tự trọng và đức hi sinh của người cha đã đưa lão đến một quyết định hành động hệ trọng: Chọn cái chết để giữ được mảnh vườn cho con. Tấm lòng ấy của lão đã tác động mạnh mẽ và tự tin đến nhân vật ông giáo, trở thành một lời hứa hẹn thiêng liêng
Nếu ai này đã đọc truyện ngắn Lão Hặc của Nam Cao, dù chỉ một lần, cũng không khỏi bị ám ảnh bởi cái chết đầy thương tâm của nhân vật lão Hạc. Hình ảnh lão Hạc vật vã trong cái chết đau đớn, kinh hoàng cứ xoáy vào tâm trí người đọc, gợi lên trong tâm họ bao nỗi niềm trăn trở, day dứt khôn nguôi.
Sinh rồi tử là quy luật muôn đời của tạo hóa, nào ai tránh khỏi, âu này cũng là chuyện thông thường. Trong môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường của quả đât, mỗi ngày có biết bao con người từ giã cõi đời để trở về nơi cát bụi! Phần lớn sự ra đi của tớ là phù phù thích hợp với quy luật sinh tử của nhân gian. Song cuộc sống đâu chỉ có là chuỗi êm đềm và yên bình. Cuộc đời còn đầy đau thương và sóng gió, nên cũng luôn có thể có quá nhiều những cái chết thương tâm.
Đứng trước những cái chết bất thông thường, trái tim nhân hậu của những nhà văn không khỏi bùi ngùi thương xót. Dòng lệ trong tim nhà văn chảy xuống ngòi bút thành những trang văn nấc nở nghẹn ngào. Nam Cao cũng vậy. Trong những sáng tác của ông, ta phát hiện quá nhiều những cái chết đau thương khiến ta nhức nhối. Từ cái chết của một lão già tự treo cổ mình, lưỡi thè ra ngoài (Lang Rận), đến cái chết lênh láng máu của Chí Phèo (Chí Phèo), từ cái chết bội thực sau một bữa no của một bà lão nhịn ăn đã lâu ngày (Một bữa no), đến cái chết vật vã: “đầu tóc rũ rượi, quần áo xộc xệch, hai mắt long sòng sọc” của Lão Hạc.
Tại sao họ khốn khổ đến như vậy? Sống không yên mà chết cũng chẳng thông thường!
Ta hãy tìm hiểu thêm lại đoạn văn Nam Cao mô tả cái chết của lão Hạc: “Lão Hạc đang vật vã trên giường, đầu tóc rũ rượi, quần áo xộc xệch, hai mắt long sòng sọc. Lão tru tréo, bọt mép sùi ra, khắp người chốc chốc lại bị giật mạnh một chiếc, nảy lên. Hai người đàn ông lực lưỡng phải ngồi đè lên trên người lão. Lão vật vã đến hai giờ đồng hồ đeo tay rồi mới chết. Cái chết thật là kinh hoàng. Chẳng ai hiểu lão chết vì bệnh gì mà đau đớn và bất thình lình đến như vậy. Chỉ có tôi với Binh Tư hiểu”.
Đâu phải chỉ có ông giáo và Binh Tư mới hiểu vì sao lão Hạc lại chết đau đớn và bất thình lình như vậy. Chúng ta cũng hiểu. Nhưng tại sao lão Hạc phải tự mình tìm tới cái chết? Phải chăng lão Hạc đã vô vọng với cuộc sống, phải tự mình giải thoát cho mình? Lật giở lại những trang văn của truyện ngắn Lão Hạc, ta càng thấm thía điều này. Cả đời lão Hạc chưa một lần sung sướng. Cả kiếp người lam lũ, cực nhọc, nghèo khổ, lão cũng chẳng dám kêu ca, phàn nàn, chỉ ngậm ngùi: kiếp người như kiếp tôi ví dụ điển hình. Sau cả một chuỗi ngày dài cay đắng và xấu số, lão Hạc đã thực sự lâm vào cảnh cảnh cùng đường, không hề kế sinh nhai. Cái chết mà lão phải lựa chọn là tất điều tất yếu. Chính cuộc sống và xã hội đã xô đẩy lão tới cái chết. Vì thế cái chết của lão Hạc có ý nghĩa phê phán và phủ nhận xã hội một cách thâm thúy.
Một vướng mắc nữa lại nêu lên trong óc người đọc: nhưng tại sao lão Hạc lại phải chết khi trong tay có tới những 30 đồng bạc và ba sào vườn bán giá tốt? Phải chăng vì lão gàn dở và ngu ngốc? Không! Lão Hạc không ngu ngốc, càng không gàn dở! Cái chết của lão Hạc xuất phát từ lòng tự trọng của một người cha, của một con người, từ trái tim đầy cao thượng, và đức hi sinh của lão.
Là một con người sớm từng trải, có tâm ý nội tâm sâu xa, hơn ai hết, lão Hạc hiểu rất rõ ràng giá trị của 30 đồng bạc mà tôi đã chắt chiu tích góp kia: ăn mãi hết đi thì đến lúc chết thì lấy gì mà lo liệu? Sống, lão đang không thích phiền lụy đến mọi người, thì chết lão không thể làm phiền lụy đến họ.
Có thể có những tâm ý ở người này, người khác: Ôi dào, cần gì phải lo xa, chết hãy hay, hoặc chết là hết, còn biết gì đâu mà cần. Lão Hạc không nghĩ như vậy, lão làm rõ cái tình của người Việt Nam: Nghĩa tử là nghĩa tận. Lão biết là dù lão chẳng có đến một xu thì khi lão nằm xuống, bà con chòm xóm vẫn lo liệu cho lão chu đáo. Mà họ nào có giàu sang gì, họ cũng nghèo khổ như lão. Lão không thể được cho phép mình là gánh nặng cho mọi người. Chao ôi, sự tự trọng và tấm lòng vị tha, cao thượng của một con người, sao mà đẹp thế, xúc động đến thế!
Vậy còn ba sào vườn? Đó là tấm lòng, là tình cảm của người vợ quá cố dành riêng cho con. Đó cũng là ước nguyện và tình yêu của lão riêng với con. Lão không thể xâm phạm. Lòng tự trọng và đức hi sinh của người cha đã đưa lão đến một quyết định hành động hệ trọng: Chọn cái chết để giữ được mảnh vườn cho con. Tấm lòng ấy của lão đã tác động mạnh mẽ và tự tin đến nhân vật ông giáo, trở thành một lời hứa hẹn thiêng liêng: Lão Hạc ơi! Lão hãy yên lòng mà nhắm mắt! Lão đừng lo gì cho cái vườn của lão. Tôi sẽ cố giữ gìn cho lão. Đến khi con trai lão về, tôi sẽ trao lại cho hắn và bảo: Đây là cái vườn mà ông cụ thân sinh ra anh đã cố để lại cho anh trọn vẹn; cụ thà chết chứ không chịu bán đi một sào… Lão Hạc vẫn hoàn toàn có thể còn một kế sinh nhai khác là theo gót Binh Tư để kiếm ăn”. Liệu một người trong sáng và lương thiện như lão Hạc hoàn toàn có thể bán linh hồn của tớ cho quỷ dữ để sở hữu miếng ăn? Là một người dân có bản tính trong sáng và lương thiện, lại rất tự trọng, lão Hạc làm rõ miếng ăn là miếng nhục. Lão thà chết chứ không chịu sống mà tiếng xấu để đời.
Càng suy ngẫm, ta càng làm rõ quả thực lão Hạc không hề giải pháp nào khác ngoài việc phải lựa chọn cái chết. Cái chết ấy làm ngời lên bao phẩm chất của một con người đáng kính. Tưởng như không hề cần bàn thêm gì cái chết của lão Hạc. Nhưng toàn bộ chúng ta cũng nên được đặt thêm một vướng mắc nhỏ: Tại sao lão Hạc không chọn cái chết nhẹ nhàng hơn, lặng lẽ hơn? Phải chăng lão muốn chọn một chiếc chết đau đớn và kinh hoàng để tự trừng phạt mình vì đã trót lừa một con chó? Rất hoàn toàn có thể như vậy. Thêm một lần nữa ta hiểu thêm về tấm lòng nhân hậu của lão Hạc.
Lão Hạc đã chết! Một cuộc sống đã kết thúc, khép lại bao lo buồn, đau khổ! Nhưng trang văn của Nam Cao chẳng bao giờ khép lại, mà cứ mở ra trong tâm hồn bạn đọc bao trăn trở, suy ngẫm về con người, về cuộc sống.
Nêu tâm ý của em về nhân vật Lão Hạc – Bài văn mẫu 4
Lão Hạc đó đó là hình ảnh đại diện thay mặt thay mặt của người nông dân trong toàn cảnh nghèo khó tũng quẫn đó. Một người nông dân bị dồn tới đường cùng của yếu tố nghèo khó, chèn ép, đơn độc…
Nhà văn Nam Cao là nhà văn của trào lưu hiện thực. Những tác phẩm của nhà văn Nam Cao đều phải có mức giá trị nhân văn thâm thúy. Mỗi tác phẩm đều là một bản tuyên ngôn nghệ thuật và thẩm mỹ và làm đẹp của tác giả Nam Cao.
Qua những tác phẩm của tớ tác giả Nam Cao đã thể hiện cái nhìn nhân sinh quan của tớ với thời cuộc, với những mảnh đời nông dân xấu số chịu nhiều éo le trong môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường.
Tác phẩm Lão Hạc của Nam Cao lấy toàn cảnh trong trong năm 1945 khi mà việt nam đang lâm vào cảnh nạn đói trầm trọng, người nông dân khốn khổ bởi chính sách một cổ hai tròng.
Truyện ngắn Lão Hạc được tác giả Nam Cao viết lại qua lời kể của thầy giáo Thứ một nhân vật trong truyện. Thể hiện sự tinh xảo của tác giả, đồng thời thể hiện sự công minh khách quan hơn trong cách kể về nhân vật Lão Hạc.
Qua những lời kể mộc mạc, giản dị của tác giả Nam Cao đã khắc họa lên một người nông dân gầy gò khắc khổ, nhưng hiền lành, lương thiện. Ông có tấm lòng yêu thương con bát ngát vĩ đại, một tình cảm thương con vô bờ bến.
Thông qua những lời văn của tớ Nam Cao đã tái hiện lại một xã hội Việt Nam với những mảnh đời xấu số vì nghèo khổ, túng quẫn, thể hiện tinh thần nhân văn, nhân hậu của tác giả khi ông đồng cảm với những số phận của người nông dân bần hàn.
Cuộc đời Lão Hạc có nhiều xấu số, vợ lão mất sớm lão có chỉ có người con trai là người thân trong gia đình duy nhất, là nguồn sống của lão. Nhưng sau khi con trai lão bị tình nhân phụ tình vì quá nghèo. Nên nó sinh chán đời xin đi đồn điền cao su làm phu cao su. Con trai lão trước lúc ra đi có lời thề nguyền rằng bao giờ có tiền mới về nhà.
Nhưng, đồn điền cao su là nơi nổi tiếng vất vả, bóc lột sức lao động của con người. Những người đi đồn điền cao su khi đi thì to khỏe, lực lưỡng, lúc về thì ai cũng gầy gò, bủng beo, bệnh tật. Nhiều người đi nhưng không hề mạng để trở về vì những khắc khổ, ở vùng đó.
Trước khi ra đi con trai lão có mang về một con chó. Con trai lão đi rồi lão nuôi con chó và coi nó như thể con trai mình. Lão thương nó như tình cảm của người cha dành riêng cho con trai mình lão ăn gì thì nó ăn đó. Lão Hạc thường âu yếm gọi con chó của tớ là Cậu Vàng. Lão kể cho nó nghe đủ thứ chuyện vui buồn trong môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường của tớ. Nó in như người con nhỏ của lão vậy.
Những ngày tháng đơn độc lẻ loi, lão Hạc chỉ có con chó là nụ cười là nguồn tâm sự, là nụ cười của cuộc sống mình. Nhưng trong thời đại đói kém, trở ngại vất vả, đến nuôi thân còn không nổi, lại nuôi thêm con chó, nên lão không hề cách nào khác phải bán con chó của tớ đi.
Lão Hạc đó đó là hình ảnh đại diện thay mặt thay mặt của người nông dân trong toàn cảnh nghèo khó tũng quẫn đó. Một người nông dân bị dồn tới đường cùng của yếu tố nghèo khó, chèn ép, đơn độc… Nhưng dù thế nào lão cũng vẫn giữ được phẩm hạnh, đạo đức làm người của tớ, lão nhất định không để cái xấu, điều ác thao túng tâm hồn mình.
Lão Hạc có một mảnh vườn là tài sản của vợ lão để lại cho con trai trước lúc bà ấy qua đời. Nhưng con trai lão đi mãi không về. Gia đình của Bá Kiến nhiều lần nhăm nhe, tìm cách gạ gẫm lão bán rẻ mảnh vườn cho mái ấm gia đình lão Bá Kiến nhưng lão Hạc cương quyết không bán. Gạ mua không được mái ấm gia đình Bá Kiến đang thủ đoạn cướp không mảnh vườn của lão Hạc.
Chúng định dùng thủ đoạn vu oan giá họa cho lão Hạc tôi đánh cắp chưa chấp đồ quốc cấm rồi tống lão vào tù thế là buộc lòng lão Hạc phải gán nợ mảnh vườn cho mái ấm gia đình Bá Kiến để không phải chịu cảnh tù đày oan ức. Một xã hội mà người xấu, kẻ ác làm chủ xã hội làm cho những người dân nông dân nghèo khổ như lão Hạc đã nghèo khổ càng nghèo khổ hơn.
Lão Hạc biết thủ đoạn của Bá Kiến nên ông đã nhanh hơn một bước. Ông mang hết sách vở nhà đất, rồi tiền bạc tích góp được sang nhà anh giáo Thứ gửi ở bên đó, nhờ anh lúc nào con trai lão về thì đưa cho con trai lão. Còn tiền lão gửi để chẳng may lão có mệnh hệ nào không sống được thì nhờ anh giáo và bà con làng xóm làm ma chay giúp mình.
Lão Hạc là người nông dân lương thiện có tấm lòng thương con vô bờ bến, thà chết chứ nhất định không để mất tài sản danh dụm cho con. Lão chết rồi cũng không thích làm phiền tới hàng xóm, một người dân có lòng tự trọng, đến chết vẫn còn đấy tự trọng
Cái chết của lão Hạc là một tình tiết nhiều thảm kịch nó lấy đi của người đọc thật nhiều nước mắt. Nó đó đó là hành vi tố cáo tội ác của xã hội cũ một cách thâm thúy. Một xã hội thối nát chà đạp lên quyền sống, quyền làm người của những người dân nông dân khốn khổ, cơ cực.
Một xã hội nhiều bất công đẩy những người dân hiền lành lương thiện vào chỗ đường cùng phải tự tìm tới cái chết để giải thoát chính mình.
Nêu tâm ý của em về nhân vật Lão Hạc – Bài mẫu 5
Suy cho cùng, việc bán chó cũng xuất phát từ tấm lòng của một người cha thương con và luôn lo ngại cho niềm sung sướng, tương lai của con. Tấm lòng ấy đáng được trân trọng!
Con chó – cậu Vàng như cách gọi của lão là hình ảnh kỷ niệm duy nhất của người con. Hơn thế, cậu Vàng còn là một nguồn an ủi của một ông lão đơn độc. Lão cho cậu ăn trong bát, chia xẻ thức ăn, chăm sóc, trò chuyện với cậu như với một con người. Bởi thế, cái ý định “có lẽ rằng tôi bán con chó đấy” của lão bao lần chần chừ không thực thi được. Nhưng rồi, ở đầu cuối cậu Vàng cũng khá được bán đi với giá năm đồng bạc.
Cậu Vàng bị bán đi! Có lẽ đó là quyết định hành động trở ngại vất vả nhất đời của lão. Năm đồng bạc Đông Dương kể ra là một món tiền to, nhất là giữa buổi đói deo đói dắt. Nhưng lão bán cậu không phải vì tiền, bởi “gạo thì cứ kém mãi đi” mà một ngày lo “ba hào gạo” thì lão không đủ sức. Cậu Vàng trở thành gánh nặng, nhưng bán cậu rồi lão lại đau khổ dày vò chính mình trong tâm trạng nặng trĩu.
Khoảnh khắc “lão cố làm ra vui vẻ” cũng không giấu được khuôn mặt “cười như mếu và hai con mắt lão ầng ậng nước”. Nỗi đau đớn cố kìm nén của lão Hạc như cắt nghĩa cho việc làm bất đắc dĩ, khiến ông giáo là người được phục vụ thông tin cũng không tránh khỏi cảm hứng ái ngại cho lão.
Ông giáo hiểu được tâm trạng của một con người phải bán đi loài vật bầu bạn trung thành với chủ của tớ. Cảm giác ân hận theo đuổi dày vò lão tạo ra đột biến trên khuôn mặt: “Mặt lão đùng một cái co rúm lại. Những vết nhăn xô lại với nhau, ép cho nước mắt chảy ra. Cái đầu lão ngoẹo về một bên và chiếc miệng móm mém của lão mếu như con nít. Lão hu hu khóc…”.
Những tâm ý của một ông lão suốt đời sống lương thiện hoàn toàn có thể làm người đọc phải chảy nước mắt theo: “Thì ra tôi già bằng này tuổi đầu rồi còn đánh lừa một con chó”. Bản chất của một con người lương thiện, tính cách của một người nông dân nghèo khổ mà nhân hậu, tình nghĩa, trung thực và giàu lòng vị tha được thể hiện khá đầy đủ trong đoạn văn đầy nước mắt này.
Nhưng không riêng gì có có vậy, lão Hạc còn trải qua những cảm hứng chua chát tủi cực của một kiếp người, ý thức về thân phận của một ông lão nghèo khổ, đơn độc cũng từ liên tưởng giữa kiếp người – kiếp chó: “Kiếp con chó là kiếp khổ thì ta hoá kiếp cho nó để nó làm kiếp người, may ra có sung sướng hơn một chút ít… kiếp người như kiếp tôi ví dụ điển hình”.
Suy cho cùng, việc bán chó cũng xuất phát từ tấm lòng của một người cha thương con và luôn lo ngại cho niềm sung sướng, tương lai của con. Tấm lòng ấy đáng được trân trọng! Hiện thực thật nghiệt ngã đã dứt người con thoát khỏi vòng tay của lão, cái đói cái nghèo lại tiếp tục cướp đi của lão người bạn cậu Vàng. Bản thân lão như bị dứt đi từng mảng sự sống sau những biến cố, dù cho cố “cười gượng” một cách trở ngại vất vả nhưng lão dường như đã nhìn thấy trước cái chết của chính mình. Những lời gửi gắm và món tiền trao cho ông giáo giữ hộ sau lúc bán chó có ngờ đâu cũng là những lời trăng trối.
Kết cục số phận của lão Hạc là cái chết được báo trước nhưng vẫn khiến mọi người bất thần, thương cảm. Quyết định kinh hoàng tìm tới cái chết bằng bả chó là giải pháp duy nhất riêng với lão Hạc, để lão tại vị trên bờ lương thiện trước vực sâu tha hoá. Kết thúc thảm kịch cũng là thật sự chấm hết những dằn vặt riêng tư của lão Hạc, nhưng để lại bao suy ngẫm về số phận những con người nghèo khổ lương thiện trong xã hội cũ.
Xuất hiện từ trên đầu đến cuối tác phẩm, nhân vật tôi là người bạn, là nơi tựa tinh thần của lão Hạc. Những tâm ý của nhân vật này giúp người đọc làm rõ hơn về con người lão Hạc. Nhân vật lão Hạc đẹp, cao quý thực sự thông qua nhân vật tôi.
Cái hay của tác phẩm này đó đó là ở đoạn tác giả cố ý đánh lừa để trong cả một người thân trong gia đình thiết, thân thiện với lão Hạc như ông giáo vẫn vẫn đang còn những lúc hiểu nhầm về lão. Sự thật nhân vật tôi cố hiểu, cố dõi theo mới hiểu hết con người Lão Hạc. Khi nghe Binh Tư cho biết thêm thêm lão Hạc xin bả chó, ông giáo ngỡ ngàng, chột dạ: “Con người đáng kính ấy giờ này cũng theo gót Binh Tư để sở hữu cái ăn ư? Cuộc đời quả thật cứ mỗi ngày lại thêm đáng buồn”. Chi tiết này đẩy trường hợp truyện lên đến mức đỉnh điểm. Nó đánh lừa chuyển ý nghĩ tốt đẹp của ông giáo và người đọc sang một hướng khác: Một con người giàu lòng tự trọng, nhân hậu như lão Hạc ở đầu cuối cũng trở nên cái ăn làm cho tha hoá, biến chất sao? Nếu Lão Hạc như vậy thì niềm tin về cuộc sống về ông giáo sẽ sụp đổ, vỡ tan như chồng ly thủy tinh vụn nát.
Nhưng khi tận mắt tận mắt chứng kiến cái chết đau đớn kinh hoàng vì ăn bả chó của lão Hạc, ông giáo mới vỡ oà ra: “Không! Cuộc đời chưa phải đáng buồn hay vẫn đáng buồn theo một nghĩa khác”. Đến đây truyện đi đến hồi mở nút, khiến cho tâm tư nguyện vọng chất chứa của ông giáo tuôn trào theo dòng mạch tâm ý chân thành, thâm thúy về lão Hạc và người nông dân… “Chao ôi! Đối với những người dân xung quanh ta, nếu không cố tìm mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dỡ, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa bỉ ổi … toàn những cớ khiến cho ta tàn nhẫn, không bao giờ ta thấy họ là những người dân đáng thương, không bao giờ ta thương”.
Có lẽ đấy là triết lý sống xen lẫn cảm xúc xót xa của Nam Cao. Ở đời nên phải có một trái tim biết rung động, chia xẻ, biết yêu thương, bao bọc người khác, nên phải nhìn những người dân xung quanh mình một cách khá đầy đủ, phải ghi nhận nhìn bằng hai con mắt của tình thương.
Với Nam Cao con người chỉ xứng danh với thương hiệu con người lúc biết đồng cảm với những người dân xung quanh, biết phát hiện, trân trọng, nâng niu những điều đáng quý, đáng thương. Muốn làm được điều này con người nên phải ghi nhận tự đặt mình vào cảnh ngộ rõ ràng của người khác để hiểu đúng, thông cảm thực sự cho họ.
Chuyện được kể ở ngôi thứ nhất, nhân vật tôi trực tiếp kể lại toàn bộ câu truyện cho nên vì thế ta có cảm hứng đấy là câu truyện thật ngoài đời đang ùa vào trang sách. Thông qua nhân vật tôi, Nam Cao đã thể hiện hết Con người bên trong của tớ.
Đau đớn, xót xa nhưng không bi lụy mà vẫn tin ở con người. Nam Cao chưa bao giờ khóc vì khốn khó, túng quẫn của tớ mình nhưng lại khóc cho tình người, tình đời. Ta khó phân biệt được đâu là giọt nước mắt của lão Hạc, đâu là giọt nước mắt của ông giáo: Khi rân rân, khi ầng ực nước, khi khóc thầm, khi vỡ oà nức nỡ. Thậm chí nước mắt còn ẩn chứa trong cả nụ cười: Cười đưa đà, cười nhạt, cười và ho sòng sọc, cười như mếu …
Việc tác giả hoá thân vào nhân vật tôi làm cho cách kể linh hoạt, lời kể chuyển dời trong mọi góc không khí, thời hạn, phối hợp giữa kể và tả, hồi tưởng với thể hiện cảm xúc trữ tình và triết lý thâm thúy…
Truyện ngắn Lão Hạc là tác phẩm của mọi thời, thảm kịch của đời thường đang trở thành thảm kịch vĩnh cửa. Con người với những gì cao cả, thấp hèn đều phải có trong tác phẩm. Thông qua nhân vật tôi tác giả đã gióng lên một hồi chuông cảnh tỉnh: Hãy cứu lấy con người, hãy bảo vệ nhân phẩm con người trong con lũ cuộc sống sẵn sàng xoá bỏ mạng sống và đạo đức. Cho nên toàn bộ chúng ta nên được đặt nhân vật tôi ở một vị trí tương xứng hơn khi tìm hiểu tác phẩm.
Tham khảo: Suy nghĩ của em về cái chết của Lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên của Nam Cao
—/—
Trên đấy là những bài văn mẫu Nêu tâm ý của em về nhân vật Lão Hạc do Top lời giải sưu tầm được, mong rằng với nội dung tìm hiểu thêm này thì những em sẽ hoàn toàn có thể hoàn thiện bài văn của tớ tốt nhất!
Reply
6
0
Chia sẻ
Share Link Tải Viết đoạn văn 5 7 câu về lão Hạc miễn phí
Bạn vừa đọc nội dung bài viết Với Một số hướng dẫn một cách rõ ràng hơn về Review Viết đoạn văn 5 7 câu về lão Hạc tiên tiến và phát triển nhất và Share Link Down Viết đoạn văn 5 7 câu về lão Hạc miễn phí.
Thảo Luận vướng mắc về Viết đoạn văn 5 7 câu về lão Hạc
Nếu sau khi đọc nội dung bài viết Viết đoạn văn 5 7 câu về lão Hạc vẫn chưa hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comments ở cuối bài để Admin lý giải và hướng dẫn lại nha
#Viết #đoạn #văn #câu #về #lão #Hạc