Nêu cảm nhận về số phận và phẩm chất của lão Hạc 2022

Nêu cảm nhận về số phận và phẩm chất của lão Hạc 2022

Mẹo Hướng dẫn Nêu cảm nhận về số phận và phẩm chất của lão Hạc Mới Nhất


Bạn đang tìm kiếm từ khóa Nêu cảm nhận về số phận và phẩm chất của lão Hạc được Update vào lúc : 2022-12-25 09:28:06 . Với phương châm chia sẻ Bí kíp Hướng dẫn trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết 2022. Nếu sau khi Read nội dung bài viết vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comments ở cuối bài để Tác giả lý giải và hướng dẫn lại nha.


Văn mẫu 9: Số phận và tính cách nhân vật Lão Hạc trong truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao.


Đề bài: Số phận và tính cách nhân vật Lão Hạc trong truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao. Theo đó, Baivan gửi đến những bạn 3 dàn bài + bài văn mẫu để những bạn hoàn toàn có thể tìm hiểu thêm. Từ đó, giúp những bạn có những bài văn hay nhất cho riêng mình.


Văn mẫu 9: Số phận và tính cách nhân vật Lão Hạc trong truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao.

Câu vấn đáp:



Nội dung chính


  • Văn mẫu 9: Số phận và tính cách nhân vật Lão Hạc trong truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao.

  • Đề bài: Số phận và tính cách nhân vật Lão Hạc trong truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao. Theo đó, Baivan gửi đến những bạn 3 dàn bài + bài văn mẫu để những bạn hoàn toàn có thể tìm hiểu thêm. Từ đó, giúp những bạn có những bài văn hay nhất cho riêng mình.

  • Nội dung bài gồm:

  • Bài mẫu 1:Số phận và tính cách nhân vật Lão Hạc trong truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao

  • Bài mẫu 2:Số phận và tính cách nhân vật Lão Hạc trong truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao

  • Bài mẫu 3:Số phận và tính cách nhân vật Lão Hạc trong truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao


  • Nội dung bài gồm:


    Back to top


    Bài mẫu 1:Số phận và tính cách nhân vật Lão Hạc trong truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao


    Văn mẫu 9: Số phận và tính cách nhân vật Lão Hạc trong truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao.


    Dàn ý


    1. Mở bài: trình làng về nhân vật Lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên của Nam Cao


    2. Thân bài: Suy nghĩ về số phận và tính cách của Lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên của Nam Cao


    • Tâm trạng của Lão Hạc xung quanh việc bán cậu Vàng

      • Gọi chó là Cậu Vàng

      • Bắt rận đem ra tắm cho Cậu Vàng

      • Yêu thương và chăm sóc Cậu Vàng như người thân trong gia đình

      • Có tình yêu tha thiết với loài vật

    • Những hành vi của Lão Hạc trước lúc chết:

      • Sự đói kém, khổ cực đã dẫn ông đi đến cái chết

      • Nhờ ông giáo giữ hộ nhà và đất cho con

      • Bán cậu vàng để sở hữu tiền an tang

      • Ăn bả chó để chết

    • Suy nghĩ về số phận và tính cách của Lão Hạc:

      • Số phận: nghèo, cô độc, bế tắc, cùng đường

      • Tính cách: sống tình cảm, yêu thương loài vật, yêu con, nâng cao Gianh Giá nhân phẩm con người.

    3. Kết bài: tâm ý về số phận và tính cách của Lão Hạc


    Bài văn


    Viết về đề tài nông dân trước cách mạng, “‘Lão Hạc” là một truyện ngắn độc lạ, rực rỡ của nhà văn Nam Cao. Một truyện ngắn chứa chan tình người, lay động bao nỗi xót thương khi tác giả kể về cuộc sống đơn độc xấu số và cái chết đau đớn của một lão nông nghèo khổ. Nhân vật lão Hạc đã để lại trong tâm ta bao ám ảnh khi nghĩ về số phận con người, số phận người nông dân Việt Nam trong xã hội cũ.


    Lão Hạc, một con người nghèo khổ, xấu số. Ba sào vườn, một túp lều, một con chó vàng… đó là tài sản, vốn liếng của lão. Vợ chết đã lâu, cảnh gà trống nuôi con, lão lần hồi làm thuê kiếm sống. Đứa con trai độc nhất không còn trăm bạc để cưới vợ, cảm thấy “nhục lắm” đã “phẫn chí” đi phu đồn điền cao su Nam Kỳ, biền biệt năm, sáu năm chưa về.


    Tuổi già, sống cô quạnh, nỗi xấu số ngày thêm chồng chất. Lão Hạc chỉ từ biết làm bạn với con chó vàng. Lão bị ốm một trận kéo dãn 2 tháng 18 ngày. Không một người thân trong gia đình cạnh bên đỡ đần, săn sóc cho một bát cháo, một chén thuốc! Tinh cảnh ấy thật đáng thương!


    Tiếp theo một trận bão to, cây trái hoa màu trong vườn bị phá sạch sành sanh. Làng mất nghề sợi. Đàn bà con gái trong làng đi làm việc thuê thật nhiều, giành hết mọi việc. Sau trận ốm, lão Hạc yếu hẳn đi, chẳng ai thuê lão đi làm việc nữa. Thất nghiệp! Giá gạo mỗi ngày một cao. Lão và cậu Vàng, mỗi ngày ăn hết ba hào gạo mà vẫn “đói deo đói dắt”. Bao nhiêu tiền bán hoa lợi trong vườn tích góp được lâu nay nay, lão đã tiêu pha gần hết trong trận ốm!


    ”Nhưng đời người ta không riêng gì có khổ một lần (…). Lão Hạc ơi! Ta có quyền giữ cho ta một tí gì đâu?”. Nhân vật ông giáo đã nghĩ như vậy khi nghe đến lão Hạc nói về ý định phải bán con chó. Cậu Vàng “ăn khỏe”, mỗi ngày cậu ấy ăn “bỏ rẻ cũng mất hào rưỡi, hai hào”. Lão Hạc rất yêu cậu Vàng, nhưng “lấy tiền đâu mà nuôi được?” Lão Hạc phải bán cậu Vàng cho thằng Xiên, thằng Mục…


    Bán cậu Vàng xong, lão Hạc bị đẩy sâu xuống đáy vực bi thảm. Lão cảm thấy mình là một kẻ “tệ lắm”, đã già mà còn “đánh lừa một con chó”. Đói khổ, túng thiếu, đơn độc… ngày một thêm nặng nề… lão Hạc chỉ ăn khoai, ăn củ chuối, ăn sung luộc, ăn rau má, thỉnh thoảng một vài củ ráy, hay bữa trai bữa ốc.


    Lão từ chối mọi sự giúp sức của ông giáo một cách “gần như thể là hách dịch”. Lão xa ông giáo dần, chỗ tựa tinh thần của lão lâu nay nay. Lão Hạc đã ăn bả chó để tự tử. Lão chết đau đớn thê thảm: đầu tóc rũ rượi, mắt long sòng sọc, tru tréo, bọt mép sùi ra… vật vã đến hai giờ đồng hồ đeo tay rồi mới chết! Cái chết thật là kinh hoàng!


    Số phận một con người, một kiếp người như lão Hạc thật đáng thương. Với chủ nghĩa nhân đạo thống thiết, Nam Cao đã nói lên bao tình thương xót riêng với những con người đau khổ, bế tắc phải tìm tới cái chết thê thám. Chí Phèo tự sát bằng mũi dao, Lang Rận thắt cổ chết… Và lão Hạc đã quyên sinh bằng cái bả chó! Lão Hạc đã từng hỏi ông giáo: ”… nếu kiếp người cũng khổ nốt thì ta nên làm kiếp gì cho thật sướng?”. Câu hỏi ấy đã thể hiện nỗi đau khố tột cùng của một kiếp người.


    Lão Hạc, một con người chất phác, hiền lành, nhân hậu. Lão rất yêu con. Biết con buồn vì không còn tiền để cưới vợ lão thương con lắm…. Lão đau đớn khi con sắp đi làm việc phu đồn điền cao su. Lão chỉ biết khóc: “Thẻ của nó, người ta giữ. Hình của nó, người ta đã chụp rồi (…). Nó là người của người ta rồi, chứ đâu còn là một con tôi ?”. “Cao su đi dễ khó về” (Ca dao).


    Con trai lão Hạc đã đi “bằn bặt” năm, sáu năm chưa về. Hoa lợi trong vườn, bán được bao nhiêu lão tích góp cho con, kỳ vọng khi con trở về “có chút vốn mà làm ăn”. Lão tự bảo: “Mảnh vườn là của con ta… Của mẹ nó tậu thì nó hưởng…”. Đói khổ quá, nhưng lão Hạc đã giữ trọn vẹn ba sào vườn cho con. Lão đã tìm tới cái chết, thà chết chứ không chịu bán đi một sào. Tất cả vì con, một sự hi sinh thầm lặng cực kỳ to lớn!


    Lòng nhân hậu của lão Hạc được thể hiện thâm thúy riêng với con chó vàng, mà người con trai để lại. Lão quý nó, đặt tên nó là “cận Vàng”. Cho nó ăn cơm trong bát sứ như nhà giàu. Bắt rận hoặc đem nó ra cầu ao tắm. Lão ăn gì rồi cũng chia cho cậu Vàng cùng ăn. Lão ngồi uống rượu, cậu Vàng ngồi dưới chân, lão nhắm một miếng lại gắp cho nó một miếng như người ta gắp thức ăn cho con trẻ.


    Lão tâm sự với cậu Vàng như tâm sự với một người thân trong gia đình yêu ruột rà: “Cậu Vàng của ông ngoan lắm! Ông không cho giết… Ông để cậu Vàng ông nuôi…”. Có thể nói, cậu Vàng được lão Hạc chăm sóc, nuôi nấng như con, như cháu; nó là nguồn vui, chỗ tựa tinh thần, nơi san sẻ tình thương, giúp lão Hạc vợi đi không ít nỗi buồn đơn độc, cay đắng.


    Cậu Vàng là một phần cuộc sống lão Hạc. Nó đã tỏa sáng tâm hồn và làm ánh lên bản tính tốt đẹp của ông lão nông đau khổ, xấu số này. Vì thế, sau khi bán cậu Vàng đi, từ túng quẫn, lão Hạc chìm xuống đáy bể thảm kịch, dẫn đến cái chết vô cùng thảm thương.


    Lão Hạc là một nông dân nghèo khổ mà trong sáng, giàu lòng tự trọng. Trong đói khổ cùng cực phải ăn củ chuối, củ ráy… ông giáo mời lão ăn khoai, uống nước chè, lão cười hồn hậu và khất “ông giáo cho để khi khác”. Ông giáo ngấm ngầm giúp sức, lão từ chối “một cách gần như thể hách dịch”. Bất đắc đĩ phải bán con chó; bán xong rồi, lão đau đớn, lương tâm dằn vặt: “thì ra tôi già bằng này tuổi đầu rồi còn đánh lừa một con chó”.


    Ba sào vườn gửi lại nguyên vẹn cho con trai, như một lời nguyền đinh ninh: “Cái vườn là của con ta (…). của mẹ nó tậu thì nó hưởng”. Trước khi chết, lão gửi lại ông giáo mảnh vườn cho con, và gửi lại 30 đồng bạc đê “lỡ có chết… gọi là của lão có tí chút…”, vì lão không thích làm phiền đến hàng xóm. Nam Cao đã tinh xảo đưa nhân vật Binh Tư, một kẻ “làm nghề ăn trộm” ở phần cuối truyện, tạo ra một sự đối sánh tương quan rực rỡ, làm nổi trội tấm lòng trong sáng, tự trọng của lão Hạc, một lão nông chân quê đáng trọng.


    Tóm lại, cuộc sống của lão Hạc đầy nước mắt, nhiều đau khổ và xấu số. Sống thì bí mật, nghèo đói, đơn độc; chết thì quằn quại, đau đớn. Tuy thế, lão Hạc lại sở hữu bao phẩm chất tốt đẹp như hiền lành, chất phác, vị tha, nhân hậu, trong sáng và tự trọng…


    Lão Hạc là một điển hình về người nông dân Việt Nam trong xã hội cũ được Nam Cao miêu tả chân thực, với bao trân trọng xót thương, thấm đượm một tinh thần nhân đạo thống thiết.


    Back to top


    Bài mẫu 2:Số phận và tính cách nhân vật Lão Hạc trong truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao


    Văn mẫu 9: Số phận và tính cách nhân vật Lão Hạc trong truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao.


    Dàn ý


    1. Mở bài: Truyện ngắn Lão Hạc trong sự nghiệp sáng tác của Nam Cao.


    2. Thân bài:


    • Lão Hạc là người dân có số phận đau khổ, bế tắc (vợ mất sớm, con bỏ đi làm việc cao su, kỉ vật ở đầu cuối của con phải bán, sống sẽ phạm vào tài sản tích góp cho con).

    • Tuy khốn khổ, nhưng lão vẫn giữ được bản chất lương thiện, trong sáng, (thương con, đau khổ vì trót lừa một con chó, tự tìm lấy cách xử lý và xử lý không để phiền cho ông giáo và dân làng, chọn cái chết chứ không chịu làm điều xấu).

    • Số phận đau khổ, bế tắc nhưng tính cách vẫn cứng cỏi, trong sáng. Lão Hạc và những người dân nông dân Việt Nam đã sống lương thiện, tốt đẹp vượt lên trên số phận.

    • Suy nghĩ về sự việc phát hiện, bênh vực và ca tụng phẩm chất tốt đẹp của người nông dân trong sáng tác của Nam Cao.

    3. Kết bài: Đóng góp của Nam Cao qua truyện ngắn Lão Hạc.


    Bài văn


    Từ xưa đến nay nói tới tình người, ta nói ngay đến Lão Hạc. Tác phẩm này sẽ là truyện ngắn xuất sắc của văn học hiện thực phê phán thời kì 1930 – 1945. Đó là một truyện ngắn chứa chan tình người, lay động bao nỗi xót thương khi tác giả kể về cuộc sống đơn độc, xấu số và cái chết đau đớn của một lão nông nghèo khổ. Nhân vật Lão Hạc đã khắc hoạ vào lòng người đọc một cách sâu đậm về hình ảnh một lão nông đáng kính với phẩm chất của con người đôn hậu, giàu lòng tự trọng và rất mực thương con.




    Cuộc đời Lão Hạc là một chuỗi những đau khổ xấu số, một kiếp người chua chát và cay đắng từ khi sinh ra cho tới lúc ra đi về cõi vĩnh hằng. Goá vợ từ lúc còn trẻ, một mình lão gà trông nuôi con trong cảnh đói nghèo, lam lũ những mong con khôn lớn, trưởng thành làm chỗ nương tựa lúc ốm đau, khi tuổi già. Nhưng niềm niềm sung sướng ấy đang không đến với lão. Vì không đủ tiền cưới vợ, anh con trai phẫn chí đăng tên đi phu làm đồn điền cao su. Cảnh chia lìa của cha con lão Hạc không hẹn ngày sum họp. Lão Hạc mất vợ nay lại thêm nỗi đau mất con.


    Cảnh khốn khó về vật chất hoà trong nỗi đau về tinh thần thành dòng lệ chảy trong trái tim chờ đón khắc khoải của người cha. Nhưng cuộc sống dường như vẫn chưa buông tha lão. Bất hạnh rồi xấu số cứ liên tục giáng xuống đầu người cha khốn khổ ấy. Kiệt sức vì lam lũ lầm than, vì mòn mỏi chờ đón, lão ôm nặng. Sau trận ôm đó lão yếu đi thật nhiều, không thể làm được những việc nặng. Làng mất nghề sợi, đàn bà rỗi rãi nhiều, có việc gì nhẹ họ đều tranh hết. Lão Hạc rơi vào cảnh bần hàn hoá hoàn toàn. Lão sống vật vờ với con ốc, con trai, củ khoai, củ ráy, sung luộc… Những thứ ấy cũng chẳng dễ gì kiêm được với một lão già đang không còn sạch sức lực.


    Cùng đường sống, lão Hạc tìm đường đến cái chết, lấy cái chết để tự giải thoát cho mình. Lão đã ăn bả chó để tử tự. Lão chết đau đớn thê thảm đầu tóc rũ rượi, mắt long sòng sọc, mồm tru tréo bọt mép sùi ra. Vật vã đến hai giờ đồng hồ đeo tay rồi mới chết. Cái chết thật kinh hoàng! Số phận một con người, một kiếp người như lão Hạc thật đau thương.


    Với ngòi bút nhân đạo tha thiết, Nam Cao đã nói lên bao tình thương nồi xót xa riêng với con người đau khổ, bế tắc phải tìm tới cái chết như lão. Chí Phèo tự sát bằng lưỡi dao, Lang Rận thắt cổ chết và lão Hạc cũng quyên sinh bằng bả chó! Lão Hạc từng hỏi ông giáo: Nếu kiếp người cũng khổ nốt thì ta nên làm kiếp gì cho sướng?. Câu hỏi ấy thể hiện nỗi đau khổ tột cùng của một con người.


    Lão Hạc sống nghèo khổ về vật chất nhưng rất giàu tình cảm. Tình yêu thương con nồng nàn thâm thúy của lão là câu truyện cảm động về tình cha con. Nhìn con đau khổ vì không còn tiền cưới vợ, lão Hạc khổ tâm vô cùng. Lão thấy mình như có lỗi với con và day dứt mãi. Khi con phẫn chí đáng trốn đi làm việc đồn điền cao su, trái tim người cha thật sự tan nát. Nỗi thương nhớ con thường trực trong người cha đang trở thành sự khắc khoải ngóng trông: Thằng cháu nhà tôi dễ đến hơn một trong năm này chẳng có giấy má gì ông giáo ạ. Ta đọc được trong câu nói tình cảm ấm áp cuả người cha. Thương nhớ con lão dồn tình cảm âu yếm cậu vàng – kỉ vật của người con để lại. Cái tên cậu vàng đã tiềm ẩn toàn bộ tình cảm quý mến và thân thiết riêng với một loài vật – một kỉ vật. Không phải bất kể người nào thì cũng hoàn toàn có thể yêu thương loài vật như vậy. Những lượng mưa và bão liên miên, hoa màu trong vườn đều bị phá sạch, việc làm chẳng còn, nếu cứ tiếp tục như vậy thì sẽ ăn vào số tiền chắt chiu tích góp cho con. Đặt lên bàn cân mà tính, suất ăn của con chó cũng bằng lão, vậy thì tốn quá. Giữa số tiền tích góp cho con và con chó – người bạn tâm tình, lão sẽ chọn ai đây? Để đi đến quyết định hành động, lão đã phải dằn vặt đau khổ, lão tâm ý nhiều, nhiều lắm mới dũng cảm bán con chó. Cuộc lựa chọn trở ngại vất vả tàn khốc trình làng trong nước mắt. Nhưng nếu không bán con chó, lão sẽ chết và số tiền tích góp cho con cũng chẳng còn. Lão bán chó đâu phải để ăn mà để lo tương lai cho người con. Hình ảnh lão Hạc miệng méo xệch, khóc hu hu khi nghĩ rằng tôi đã lừa một con chó là hiện thân của tấm lòng cao cả.


    Bao nhiêu tình yêu thương con lão dồn cả vào việc quyết giữ bằng được mảnh vườn cho con. Khi đang không còn đường sinh nhai, lão hoàn toàn có thể bán vườn đi, nhưng lão không làm thế, lão thà chết chứ nhất định không chịu bán đi một sào. Thậm chí trước lúc chết lão còn tìm nơi nhờ cậy gửi gắm mảnh vườn ấy… Cuộc đời lão Hạc thật bi thương. Nhưng giữa cuộc sống khôn khó, lão Hạc vẫn ý thức được nhân phẩm của tớ. Lòng tự trọng của một người không được cho phép lão nhận sự giúp sức của ông giáo mà lão biết chẳng sung sướng gi hơn lão, càng không được cho phép lão phiền luỵ đến bà con lối xóm. Ý thức được điều này một cách thâm thúy, lão Hạc đã nhịn ăn để dành tiền làm ma cho mình. Ta nhận thấy ở lão một triết lí sống cao đẹp biết nhường nào…


    Dưới một xã hội đen tối ngột ngạt, quá nhiều người đã đánh mất nhân phẩm, hoặc tha hoá biến chất. Ta cũng thuận tiện và đơn thuần và giản dị tìm thấy họ qua một loạt sáng tác của Nam Cao. Nhưng khác với họ, dù nghèo đến đâu, lão Hạc vẫn sống trong sáng và lương thiện. Chính nhân vật ông giáo đã nhận được xét về lão: Binh Tư là một người láng giềng khác của tôi. Hắn làm nghề ăn trộm nên vôn không ưa gì lão Hạc chính bới lão lương thiện quá. Hết kế sinh nhai lão hoàn toàn có thể chọn con phố theo Binh Tư nhưng lão Hạc không làm như vậy. Lão thà chết chứ nhất định không bán linh hồn cho quỷ dữ. Một cách sống và xử thế thật đáng trân trọng, phù phù thích hợp với đạo lí thác trong hơn sống đục của nhân dân ta.


    Cuộc đời của lão Hạc đầy nước mắt, nhiều đau khổ và bất lực; sông thì bí mật nghèo đói đơn độc; chết thì quằn quại đau đớn. Tuy thế, lão Hạc lại sở hữu phẩm chất tốt đẹp như hiền lành chất phác, vị tha, nhân hậu, trong sáng và tự trọng… Lão Hạc là một điển hình về người nông dân Việt Nam trong xã hội cũ, được Nam Cao miêu tả chân thực với biết bao trân trọng, xót thương, thấm đượm một tinh thần nhân đạo thông thiết.


    Back to top


    Bài mẫu 3:Số phận và tính cách nhân vật Lão Hạc trong truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao


    Văn mẫu 9: Số phận và tính cách nhân vật Lão Hạc trong truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao.


    Dàn ý


    1. Mở bài:


    • Giới thiệu nhà văn Nam Cao với đề tài người nông dân.

    • Giới thiệu nhân vật lão Hạc: nghèo khổ, xấu số nhưng tâm hồn đẹp, nhân cách cao thượng.

    2. Thân bài:


    • Nhân vật lão Hạc:

      • Người nông dân nghèo khổ, cùng quẫn, nhưng không biến thành tha hóa, mà trái lại sở hữu một tâm hồn đẹp, một nhân cách cao thượng.

      • Tuổi già còm cõi vẫn phải lủi thủi làm thuê làm mướn kiếm ăn lần hồi…

      • Lão sống vì con chứ đâu phải vì mình.

    • Phân tích:

      • Nghèo khổ nhưng lúc nào thì cũng nghĩ đến bổn phận làm cha trước, lão lo làm trọn bổn phận ấy, dẫu có phải chịu đói, chịu rét và phải chết bi thảm.

      • Hình ảnh người con trai, nỗi lo chu tất cho con luôn luôn ám ảnh, dằn vặt tâm trí lão.

      • Hồi anh ta còn ở trong nhà, lão không cho anh bán mảnh vườn để cưới vợ cũng là xuất phát từ nỗi lo môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường lâu dài cho con trai…

      • Lão thà ăn củ chuối, củ ráy chứ không ăn tiêu vào tiền của con, không bán mảnh vườn của con….

      • Lão Hạc, bên phía ngoài thì có vẻ như tiều tụy và gàn dở như vậy mà thật giàu tình nặng nghĩa.

      • Không chỉ riêng với con, tấm lòng nhân hậu ở lão còn thể hiện ở cái tình rất nặng riêng với con Vàng của lão mà lão gọi là cậu Vàng.

      • Cuối cùng thì lão Hạc chết. Chủ động tìm tới cái chết, một chiếc chết bi thảm, quyết liệt nhưng là cái chết của một con người cao quý.

    • Đánh giá và suy ngẫm.

      • Cái chết của lão Hạc để lại cho toàn bộ chúng ta, cùng với nỗi xót thương vô hạn, nhiều bài học kinh nghiệm tay nghề quý .

      • Bài học thâm thúy nhất là giữa người với những người phải có trách nhiệm với nhau hơn, phải tìm hiểu để xem nhận đúng và cảm thông với những người khác hơn…

    3. Kết bài:Nam Cao đã để lại cho đời một nhân vật bất hủ và cũng để lại cho đời một cách ứng xử mang tính chất chất nhân đạo thâm thúy.


    Bài văn


    Văn học hiện thực phê phán 1930 1945 là nơi quy tụ của nhiều cây bút văn xuôi xuất sắc. Mỗi người một đề tài, một phong thái sáng tác riêng tuy nhiên đều triệu tập phản ánh tính cách và số phận của nhiều tầng lớp người dân thời kì đó. Khi nhân dân ta rơi vào cảnh nước mất, nhà tan, bản thân là kiếp nô lệ thì môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường không thể khác là yếu tố đoạ đày và khổ đau. Điều này đã được thể hiện thâm thúy qua truyện ngắn Lão Hạc của nhà văn Nam Cao.


    Trước hết ông là một người nông dân gặp nhiều nỗi khổ tâm và xấu số, vì nghèo đói nhưng rất chất phác đôn hậu và giàu lòng yêu thương con. Trong cảnh làng mất nghề, người nghèo khắp nơi thì những người dân già nghèo như lão Hạc là khổ hơn hết. Lão sức yếu mà không còn người đỡ đần, chăm sóc khi tuổi già. Đau khổ hơn cho lão Hạc là người con trai đi bặt vô âm tín mấy năm liền. Bản thân lão ốm yếu luôn mà không còn tiền chữa bệnh, lão Hạc sống nốt trong năm cuối đời trong cảnh đơn độc. Mòn mỏi về bệnh tật và chờ đón người con ngày cũng như đêm, đó là nỗi xấu số và khổ tâm rất rộng của lão Hạc. Cô đơn về tinh thần, về vật chất lão Hạc cũng chẳng sung sướng gì. Đói khổ, bàn đầu lão Hạc còn ăn củ khoai, củ sắn, sau thì ăn thức ăn tự tạo lấy : hôm thì ăn củ chuối, hôm thì ăn sung luộc, hôm thì ăn rau má, với thỉnh thoảng một vài củ ráy, củ khoai hay bữa trai, bữa ốc. Lão đã quỵ ngã vì bệnh tật, vì nhớ mong khắc khoải. Tuổi lão đã tiếp tục tăng cao, lại thêm sự lo toan cho môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường, thời hạn cứ đánh gục dần lão. Chính cái chính sách thực dân phong kiến ấy đã bần hàn hoá lão, dồn lão đến trước con phố của Binh Tự : con phố vô lương, trộm cắp, đánh bả chó. Mặc dù đã biết thành dồn đến bức tường ở đầu cuối ấy nhưng lão Hạc vẫn không chịu cúi đầu chui qua cái lỗ nhỏ mà số phận chỉ cho, lão không chịu bán đi hai chữ lương thiện mà đồng ý kết thúc cuộc sống, kết thúc một kiếp người như kiếp chó của tớ. Cái chết của lão Hạc thảm thương quá : Lão vật vã ở trên giường, đầu tóc rũ rượi, quần áo xộc xệch, hai mắt long sòng sọc.. Như vậy đấy, cuộc sống người nông dân trước Cách mạng khổ từ khi sinh ra cho tới tận lúc chết, mà hình ảnh điển hình là lão Hạc đã được đưa vào văn học.


    Mặc dù đời sống bị bần hàn hoá đến cùng cực như vậy nhưng lão Hạc vẫn không mất đi những phẩm chất vốn có của người nông dân Việt Nam. Từ lời nói tới việc làm, tâm ý của lão Hạc đều toát lên vẻ thực thà, chất phác. Lão nói với ông giáo : Tôi cắn rơm, cắn cổ lạy ông giáo ! Ông giáo có nghĩ cái tình tôi già nua tuổi tác mà thương thì cho tôi gửi.. Nghe lão nói thật hiền từ mà chất pháe quá ! Nhỡ sang tên cho ông giáo rồi, ông ta nghèo quá mà bán đì thì sao ? Ay là cái tírìh của người nông dân chọn mặt gửi vàng, tin vào những người dân dân có học. Cao hơn hết chất phác, lão Hạc là người dân có tấm lòng đôn hậu. Ông lão rất thương con, nhất định không dùng đến tiền bán vườn của con. Yêu con nên thấy con không cưới được vợ, lão Hạc rất đau khổ. Sống đơn độc, nghèo khổ, nhưng ngày cũng như đêm, lão đều nghĩ, đều thương đến con. Vì thương con và bất lực trước môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường, lão mới kết thúc cuộc sống để khỏi xâm phạm đến mảnh vườn của con. Tình yêu con của lăo cũng thể hiện ở sự thương yêu, trân trọng kỉ vật của con để lại : một con chó lão gọi nó là cậu Vàng như một bà khan hiếm gọi đúâ con cầu tự.


    Những lúc rỗi rãi, lão tắm cho nó, bắt rận cho nó đầy yêu thương. Lão còn cho nó, ăn trong một chiếc bát, lúc nào thì cũng tâm sự với nó. Khi bán nó, lão không thể nén được làn nước mắt như cái lần lão tạm biệt con trai. Có thể hiểu rằng bán coin chó vàng là lão vĩnh viễn không thấy được hình ảnh người con trai.


    Qua hình ảnh của lão Hạc, ta hoàn toàn có thể nhận thấy rằng, dưới chính sách thực dân phong kiến, thân phận người nông dân tuy đầy đau khổ nhưng tâm hồn họ vô cùng chất phác và đôn hậu.


    Back to top


    Reply

    4

    0

    Chia sẻ


    Share Link Download Nêu cảm nhận về số phận và phẩm chất của lão Hạc miễn phí


    Bạn vừa tìm hiểu thêm nội dung bài viết Với Một số hướng dẫn một cách rõ ràng hơn về Clip Nêu cảm nhận về số phận và phẩm chất của lão Hạc tiên tiến và phát triển nhất ShareLink Tải Nêu cảm nhận về số phận và phẩm chất của lão Hạc Free.



    Thảo Luận vướng mắc về Nêu cảm nhận về số phận và phẩm chất của lão Hạc


    Nếu sau khi đọc nội dung bài viết Nêu cảm nhận về số phận và phẩm chất của lão Hạc vẫn chưa hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comment ở cuối bài để Admin lý giải và hướng dẫn lại nha

    #Nêu #cảm #nhận #về #số #phận #và #phẩm #chất #của #lão #Hạc

Related posts:

Post a Comment

Previous Post Next Post

Discuss

×Close