Ban đầu tương Ngộ, cuối cùng biệt ly review Đầy đủ

Ban đầu tương Ngộ, cuối cùng biệt ly review Đầy đủ

Thủ Thuật về Ban đầu tương Ngộ, ở đầu cuối biệt ly review Mới Nhất


Quý khách đang tìm kiếm từ khóa Ban đầu tương Ngộ, ở đầu cuối biệt ly review được Update vào lúc : 2022-04-18 07:50:09 . Với phương châm chia sẻ Bí kíp Hướng dẫn trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết 2022. Nếu sau khi Read Post vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comment ở cuối bài để Tác giả lý giải và hướng dẫn lại nha.


Tình yêu và mất mát 2022 Tên tiếng Trung : 最初的相遇,最后的别离Tên tiếng Anh : Love and lost 2020Nguyên tác :…


click more


Cả đời từng người


Đều có một ít bí mật không nói nên lời


Từ khi sinh ra Nghiêm Cẩn hận nhất một việc, là mẹ hắn thật khéo chọn ngày sinh đẻ.


Khi còn nhỏ không cảm thấy có gì không ổn, là một ngày rất là bình thườn như bao ngày. Đến trong năm 80, toàn thế giới hóa, dương lịch ngày càng thông dụng ở Trung Quốc, ngày sinh của hắn lại trở nên xấu hổ, mấy năm mới tết đến gần đây lại càng khiến hắn buồn chán.


Hắn thích náo nhiệt, nhưng chính ngày sinh nhật hắn lại là ngày thường xuyên phải trải qua một mình.


Các bạn bè cũng thật bất đắc dĩ, chính bới ngày sinh của Nghiêm Cẩn rất là mẫn cảm, kẻ có mái ấm gia đình nếu đêm đó bên phía ngoài ăn chơi không về dễ dẫn đến mái ấm gia đình tan nát, quay trở về môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường độc thân ngay lập tức, vào trong ngày này hận không thể giống Tôn Ngộ Không trở thành 80 phiên bản giống nhau để đi với toàn bộ những “hồng nhan tri kỷ”. Thế nên với lời mời “sinh nhật bạn”, mặc dầu anh em thân thiết, cũng đành “gặp sau”.


Bởi vì ngày đó đó đó là Lễ Tình Nhân, 14-02, một ngày lãng mạn tràn ngập hoa hồng đỏ và chocolate.


Người Trung Quốc có câu: Mấy người sống được 70 năm. Qua năm 30 tuổi, coi như đã trải qua nửa đời người. Một Nghiêm Cẩn luôn luôn vô lo vô nghĩ, khi bước qua sinh nhật tuổi 30, mỗi năm trôi qua sẽ không còn tránh khỏi một chút ít thương cảm, nhìn về phía hoàng hôn, thở dài một tiếng đời người trôi qua như một giấc mộng.


Hắn tự hỏi một chút ít về đời người liền gọi cho Trình Duệ Mẫn ở Châu Âu xa xôi. Trình Duệ mẫn ở cách xa vạn dặm phát biểu qua điện thoại: “Đúng vậy, đời người như bóng lướt qua cửa, trẻ không chơi, già hối hận.


Nghiêm Cẩn vẫn luôn không còn cách nào thích nghi với phương thức diễn đạt như một bể giẩm này của trẻ tuổi, nhưng riêng với những lời này, theo bản năng lập tức ra ngoài đi tìm chỗ hưởng lạc.


Sinh nhật trong năm này, bạn bè hắn đều tương đối nể tình, có người vỗ ngực dữ thế chủ động yêu cầu tổ chức triển khai sinh nhật cho hắn. Nghiêm Cẩn nhớ rất rõ ràng ràng, ngày 14 tháng 2 năm đó thời tiết sáng sủa, mặt trời chói roi, khung trời cao cao xanh thẳm, bên đường cây hòe già rụng trụi lá, vẽ ra khung cảnh ngày đông tự do. Bồ câu kéo thành đàn, từ ngói đen trắng trên khung trời bay xoẹt qua, khiến người cảm khái như trở lai thời còn trẻ ở Bắc Kinh,


Hắn chậm chậm lái xe trên đường phố Nhị Hoàn, trên mặt không cưỡng lại vài nét phiền muộn.


Trên đường phố thỉnh thoảng lại sở hữu những thiếu nam thiếu nữ ôm hoa hồng vội vàng đi ngang qua trong không khí dạt dào sự ngọt ngào kèm theo sự thỏa mãn nhu cầu, đó là yếu tố vui vẻ đơn thuần của tuổi trẻ. Mà hắn thì quà lễ Tình Nhân đã sớm phát xong từ thời điểm ngày ngày hôm trước, có hàng hiệu, có châu báu, hàng xa xỉ, nhưng không còn hoa hồng cùng chocolate, tựa như tại lễ Tình nhân nói tới yêu đương và lãng mãn đều không còn quan hệ, chỉ là nhàm chán đuổi theo trào lưu mà thôi.


Nói đi nói lại, một bó hoa hồng hoàn toàn có thể cưa đổ một cô nàng ở thành phố còn tồn tại hay sao? Có lẽ vẫn vẫn đang còn, nhưng trước đó chưa từng gặp qua. (😊))))))))))


9 giờ tối, Nghiêm Cẩn ở trong nhà ăn mì trường thọ cùng cha mẹ xong, liền lái xe tới một club nổi tiếng trong khu CBD của thành phố. Chờ tới khi hắn tới câu lạc bộ, liền thấy bạn bè hằng ngày của hắn đã khá đầy đủ dự lễ “mừng thọ”.


Nghiêm Cẩn ra làm sao cũng không thích câu lạc bộ này, cảm thấy quá mức cần thiết xa hoa ra vẻ, đặc biệt quan trọng hướng quầy bar được trưng đầy những đèn treo tình thú thần bí kiểu Phương Đông. Nhưng người dữ thế chủ động sắp xếp buổi lễ sinh nhật này là người bạn Hứa Chí Quần lại vô cùng thích chỗ này, thương xuyên cùng những minh tinh tới chơi.


Hứa Chí Quần, Nghiêm Cẩn là hàng xóm kiêm bạn học từ khi con nhỏ, vì từ nhỏ đến lớn khối lượng vẫn luôn ngoại cỡ cho nên vì thế có biệt danh “Mập mạp” theo từ nhỏ đến giờ. Nghiêm Cẩn cùng hắn quen biết hai mươi năm, nhờ vào quan hệ nhiều năm thân thiết, hắn lại bắt bẻ chỗ ăn chơi thì thật sự quá phận.


Nhưng buổi tối hôm đó không khí thật sự có chút quái dị, từng người tươi cười nhưng đều mang theo điểm quỷ dị cùng hưng phấn, như mong đợi chuyện gì đó sảy ra. Nghiêm Cẩn phát hiện ra vài phần không ổn, nhưng nốc vài chén rượu xuống bụng, hắn liền lơi là cảnh giác, hơn thế nữa anh em mang tới vài cô em xinh đẹp lại hiểu chuyện, miệng cũng rất ngọt, trái một câu anh Nghiêm, phải một tiếng Cẩn ca. Từ xưa anh hùng khó qua ải mỹ nhân, vài tâm ý không an tâm lúc trước hoàn toàn bay lên chín tầng mây, oanh oanh yến yến, ở đầu cuối say đến bất tỉnh nhân sự nhân sự.


Cho tới lúc mở mắt, một mảnh ký ức hỗn độn ùa về, trước mắt đen như mực không còn lấy một tia sáng, tiếng nước chảy bên tai không ngừng nghỉ. Trong miệng in như tắc một khúc gỗ, khát khô cổ, đau đầu. Hắn ở trong bóng tối mở to mắt, qua thật lâu mới kích ứng, một hình dáng mơ hồ xuất hiện trước mắt.


This site is currently private. Log in to WordPress.com to request access.


Lần thứ nhất Quý Hiểu Âu gặp Nghiêm Cẩn trong thang máy, cô …


Lần thứ nhất Quý Hiểu Âu gặp Nghiêm Cẩn trong thang máy, cô đang không còn thiện cảm với những người đàn ông này. Nghiêm Cẩn luôn nở nụ cười ngả ngớn trên môi, vẻ mặt bất cần, quần áo sành điệu, chơi bời phá hoại không thiếu thứ gì. Nhưng không nhiều người biết được, rằng đằng sau vẻ ngoài ngỗ ngược đó, là một trái tim không ngừng nghỉ rỉ máu với những vết sẹo chồng chéo lên nhau.

 

Trên đời này, có những người dân tuy không chung dòng máu nhưng hoàn toàn có thể sống nương tựa vào nhau như một mái ấm gia đình. Nghiêm Cẩn, Tôn Gia Ngộ và Trình Duệ Mẫn cũng vậy, ba con người xa lạ với ba đậm cá tính rất khác nhau, lại hoàn toàn có thể yêu thương và bảo vệ lẫn nhau như anh em ruột thịt.

 

Ngày còn đi học, Nghiêm Cẩn tuy là lão đại trong lớp nhưng lại vô cùng nể phục Tôn Gia Ngộ. Nghiêm Cẩn vốn ngang ngược và cứng đầu như vậy, nhưng chỉ việc Gia Ngộ nói một câu anh đều sẽ nghe theo vô Đk. Trong tình bạn, điều quan trọng nhất là yếu tố nhường nhịn và tin tưởng. Chỉ cần từng người tin và nhường nhau một chút ít, tình bạn chắc như đinh sẽ thâm thúy và bền vững.

 

Ấy vậy mà, Tôn Gia Ngộ phải ra đi khi tuổi đời còn rất trẻ. Nghiêm Cẩn nhất định không đến gặp Gia Ngộ lần cuối, bởi anh nhận định rằng nếu làm như vậy, anh sẽ hoàn toàn có thể tự lừa dối bản thân rằng Gia Ngộ vẫn luôn xuất hiện mọi khi anh cần.

 

“Trước đây, có ba tên ngốc quỳ trên mặt đất dập đầu, thề rằng đời này sẽ không còn sinh cùng trong thời gian ngày cùng tháng cùng năm nhưng nhất định sẽ chết cùng trong thời gian ngày cùng tháng cùng năm. Bọn họ nhận định rằng nếu làm như vậy, sau này sẽ thật sự hoàn toàn có thể đồng sinh cộng tử.

 

Sau đó, thật nhiều năm qua đi, một trong ba người rời đi trước, một người khác không đủ can đảm đến gặp hắn khi hắn sắp từ giã cõi đời, nhận định rằng nếu không tận mắt tận mắt tận mắt chứng kiến hắn rời đi, sẽ hoàn toàn có thể vờ vịt rằng hắn vẫn còn đấy sống.

 

Ngần ấy năm trôi qua, kẻ này vẫn nhất định không xóa số điện thoại của hắn, mỗi lần đổi di động mới, đều chuyển dãy số đó vào danh bạ, tự lừa mình rằng hắn vẫn ở đây, tự lừa mình rằng hắn vẫn luôn luôn tồn tại ở đầu kia điện thoại.”

 

Con người Nghiêm Cẩn vốn ngang tàng và bất cần như vậy, hóa ra lại trọng tình nghĩa hơn bất kể ai trên đời. Đối với Tôn Gia Ngộ cũng vậy, mà riêng với Quý Hiểu Âu cũng thế.

 

Nghiêm Cẩn riêng với Quý Hiểu Âu, đó đó là nhất kiến chung tình. Thật ra, xung quanh Nghiêm Cẩn không thiếu những cô nàng xinh đẹp, nhưng anh lại chỉ để mắt tới một mình Quý Hiểu Âu, cô nàng có nụ cười tươi tắn và hồn nhiên in như bé con vừa tỉnh ngủ.

 

Quý Hiểu Âu cảm thấy vô cùng phiền phức. Không hiểu vì lí do gì mà tên thường gọi Nghiêm Cẩn này tự nhiên bám dính lấy cô. Không những thế, anh ta còn không biết xấu hổ mà liên tục giở thói lưu manh, thật là vô sỉ quá mà!

 

“Hung dữ như vậy, sau này ai dám lấy em?”

 

“Không liên quan đến anh!”

 

“Sao lại không liên quan đến anh? Anh lỡ hôn em rồi, giờ đây đành phải phụ trách với em thôi, anh đâu phải loại người bạc tình bạc nghĩa.”

 

Nghiêm Cẩn có ngoại hình vô cùng xuất chúng, lại là ông chủ của một nhà hàng quán ăn có thu nhập lên đến mức năm nghìn vạn tệ một năm, thế nên anh đi đến đâu cũng nhận được muôn vàn ánh nhìn ngưỡng mộ. Ấy vậy mà hình như Quý Hiểu Âu lại rất ghét anh, luôn tìm cách tránh anh càng xa càng tốt.

 

Nghiêm Cẩn không hề cách nào khác, đành phải vờ vịt là người đồng tính để hoàn toàn có thể tiếp cận cô. Chỉ có như vậy, Hiểu Âu mới không đề phòng anh và đối xử với anh như bạn bè. 

 

Quý Hiểu Âu là một cô nàng rất lương thiện. Có người nói, cô là ánh mặt trời tươi sáng duy nhất còn sót lại trên toàn thế giới này. Mà môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường của người đó vốn mịt mờ và tăm tối, không còn chỗ dành riêng cho tia nắng ấm áp chan hòa. Người đó là Trạm Vũ, chàng trai có khuôn mặt thanh tú, dáng vóc thư sinh nhưng hai con mắt luôn chất chứa những u buồn.

 

Trên đời này, có người sinh ra đã là con cưng của Thượng Đế, nhưng lại sở hữu người khác chỉ là một đứa trẻ xấu số bị Thượng Đế bỏ rơi. Trạm Vũ đó đó là một đứa trẻ xấu số như vậy.

 

Trạm Vũ muốn được đi học, muốn chữa khỏi bệnh cho mẹ, muốn mua cho mẹ một căn phòng khang trang, nhưng anh không còn tiền. Sự nghèo khổ in như một con quái vật gian ác, từng bước đẩy anh xuống tận đáy xã hội nhơ nhuốc và tối tăm.

 

Để có tiền trang trải cho môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường, Trạm Vũ đồng ý trở thành trai bao. Có đôi lúc, Trạm Vũ tự cảm thấy ghê tởm chính bản thân mình mình. Anh thấy mình rất bẩn, rất đáng để khinh, nhưng khi đã bước một chân vào đầm lầy thì sẽ không còn thể nào xoay đầu được nữa. Trước đây, Trạm Vũ từng nhận định rằng cái chết là một sự giải thoát, cho tới lúc anh gặp được Quý Hiểu Âu.

 

“Ngày mai là sinh nhật của chị. Em rất muốn nói với chị những lời này. Chị, em yêu chị! Em muốn cho chị mọi thứ, nhưng em chỉ có hai bàn tay trắng mà thôi. Em muốn vì chị từ bỏ mọi thứ, nhưng em lại chẳng có gì để từ bỏ.”

 

Trạm Vũ yêu Quý Hiểu Âu, một tình yêu đầy mặc cảm và đau đớn. Anh đem tình cảm ấy chôn chặt trong tim, còn chưa kịp thổ lộ đã phải rời xa cõi đời.

 

Không ai ngờ được, rằng có một ngày chàng trai trầm mặc ít nói ấy lại bị sát hại một cách dã man. Hung thủ ra tay vô cùng gian ác và tàn nhẫn, thi thể Trạm Vũ bị chia ra thành nhiều mảnh, thảm hại đến công an cũng không đủ can đảm nhìn.

 

Đêm trước lúc Trạm Vũ bị sát hại, anh đã tới tìm Nghiêm Cẩn. Lúc đó Nghiêm Cẩn không hề hay biết, ngày 24 tháng 12 năm đó là lần cuối anh thấy một Trạm Vũ còn sống, khung hình còn vẹn nguyên.

 

Tổ chuyên án tìm thấy một chiếc bật lửa cạnh bên thi thể của Trạm Vũ. Đó là chiếc bật lửa Nghiêm Cẩn luôn giữ bên mình, là di vật duy nhất Tôn Gia Ngộ để lại cho anh nhưng mấy tháng trước anh đang không thận trọng mà đánh mất. Thật không ngờ, có một ngày chiếc bật lửa này lại trở thành chứng cứ buộc tội anh.

 

Nghiêm Cẩn bị kết tội mưu sát, chịu án tử hình, trong lúc trước đó anh đã vì giúp sức Trạm Vũ mà đánh đổi thật nhiều.

 

Trước đây, Nghiêm Cẩn từng là bộ đội đặc chủng. Mỗi lần phải thi hành trách nhiệm, anh đều sẽ viết cho mái ấm gia đình một bức thư, để nếu chẳng may có chuyện gì xẩy ra, những người dân thân trong gia đình yêu hoàn toàn có thể nhờ vào này mà biết được tâm nguyện ở đầu cuối của anh. Những bức thư chưa bao giờ được gửi đó, có lẽ rằng cũng cần phải dùng đến rồi.

 

Còn một điều khiến Nghiêm Cẩn cảm thấy không yên tâm, đó là nhà hàng quán ăn món ăn thủy hải sản mà suốt mấy năm qua anh đã liều mạng bảo vệ nó. Trước kia, có ba thiếu niên non nớt đã hứa rằng sẽ cùng nhau mở một nhà hàng quán ăn món ăn thủy hải sản ven bờ biển, chính bới Trình Duệ Mẫn rất thích ăn món ăn thủy hải sản, còn Tôn Gia Ngộ lại đặc biệt quan trọng yêu thích những thành phố ven bờ biển bình yên.

 

Sau khi Tôn Gia Ngộ qua đời, nhà hàng quán ăn này được Nghiêm Cẩn mở ra như một cách tưởng niệm Tôn Gia Ngộ, cũng là tưởng niệm thuở nào niên thiếu rực rỡ và ngây ngô.

 

Cuối cùng, Nghiêm Cẩn quyết định hành động chuyển nhượng ủy quyền miễn phí toàn bộ nhà hàng quán ăn cho Quý Hiểu Âu, mong rằng cô sẽ thay anh bảo vệ nơi này. Khi đó, nhà hàng quán ăn của anh đang đứng trên bờ vực phá sản, tình hình vô cùng rối ren. Đúng lúc ấy, Quý Hiểu Âu gặp được Triệu Mai.

 

Dường như Tôn Gia Ngộ ở trên trời rất linh, dẫn lối cho Triệu Mai gặp gỡ và giúp sức Quý Hiểu Âu vực dậy nhà hàng quán ăn của Nghiêm Cẩn. Hoặc có lẽ rằng Tôn Gia Ngộ Vẫn luôn dõi theo những người dân anh yêu thương nhất, chỉ là họ không thể cảm nhận được sự tồn tại của anh mà thôi.

 

Nghiêm Cẩn từng nói với Quý Hiểu Âu, rằng cô hãy quên anh đi, tìm một người đàn ông thật tốt, kết hôn rồi sinh con, sống yên ổn đến hết đời. Nào ngờ, đến ở đầu cuối, anh mới đó đó là người phải quên. Đến ở đầu cuối, sự tự do và trong sáng của Nghiêm Cẩn được Quý Hiểu Âu đánh đổi bằng cả mạng sống của tớ. Lúc đó Nghiêm Cẩn mới biết, đem lòng yêu một người thì dễ, nhưng để quên đi người này lại trở ngại vất vả vô cùng.

 

“Nghiêm Cẩn nhớ Quý Hiểu Âu. Anh nhớ đến lần thứ nhất nhìn thấy cô vào một trong những năm trước đó, khi đó cô đi trước anh, xoay đầu về phía anh nở nụ cười. Anh nhìn cô một chiếc, rồi tiếp theo đó liếc mắt nhìn cô thật lâu, ngẩn ngơ vì vóc dáng hoàn hảo nhất và nụ cười rực rỡ của cô nàng ấy. Quý Hiểu Âu lúc ấy thật xinh đẹp, Nghiêm Cẩn luôn nhớ rõ ràng kiểu tóc và trang phục cô mặc trên người khi đó, một chút ít cũng không quên.”

 

******

 

Có nhiều khi mình tự hỏi, nếu Quý Hiểu Âu được lựa chọn một lần nữa, liệu cô có mặc kệ toàn bộ vì Nghiêm Cẩn như cô đã từng hay là không? Mình nhận định rằng, câu vấn đáp là có. Cho dù đau đến tê tâm liệt phế, mặc dầu tương lai sầm uất tựa đêm đen, nhưng vì một chữ “yêu”, con người ta sẵn sàng vì nhau vượt qua toàn bộ. 

 

Trước mặt những người dân xung quanh, Quý Hiểu Âu luôn khoác trên mình cái vỏ bọc kiên cường và mạnh mẽ và tự tin. Chỉ đến khi ở bên Nghiêm Cẩn, cô mới tháo bỏ cái phải bọc nặng nề ấy, nhờ vào bờ vai của anh mà khóc, cùng anh chia sẻ hết muộn phiền. Trên đời này, ngoại trừ Thượng Đế, thì chỉ Nghiêm Cẩn mới hoàn toàn có thể làm cho Quý Hiểu Âu tin tưởng vô Đk mà thôi.

 

“Nếu em đánh mất toàn bộ, còn tồn tại Thượng Đế ở bên.

Nếu em bị lạc Thượng Đế, vẫn còn đấy tồn tại anh bên đời.”

 

Cho dù mọi chứng cứ đều chỉ ra Nghiêm Cẩn đó đó là hung thủ sát hại Trạm Vũ, Quý Hiểu Âu vẫn một mực tin rằng anh không phải kẻ giết người. Bởi vì tin tưởng, nên tình nguyện quyết tử, chính bới yêu thương, nên không màng đến chính bản thân mình mình. Quý Hiểu Âu đã vì Nghiêm Cẩn, mạo hiểm đuổi theo một kẻ sát nhân, để rồi ra đi lúc biết bao dự tính vẫn còn đấy đang dang dở.

 

Quý Hiểu Âu từng nói với Nghiêm Cẩn, rằng anh nhất định phải kiên trì, chính bới cô sẽ không còn ngừng nghỉ chờ đón anh. Ấy vậy mà khi Nghiêm Cẩn được trả lại sự tự do, thì ông trời đã mang người anh yêu đi mất. Quý Hiểu Âu từng hứa sẽ không còn bao giờ buông tay, vậy mà giờ đây lại bỏ anh nơi này rồi một mình đi về nơi khác.

 

Nếu Quý Hiểu Âu không hề trên đời này nữa, thì mặc dầu Nghiêm Cẩn có thoát khỏi án tử hình, quãng đời còn sót lại của anh cũng chỉ là một chuỗi ngày trống rỗng đầy dằn vặt và nhung nhớ mà thôi.

 

Những ngày sau khi Quý Hiểu Âu rời đi, Nghiêm Cẩn chỉ hoàn toàn có thể nhìn mọi vật qua màn nước mắt. Một người đàn ông xuất thân là bộ đội đặc chủng, chưa tồn tại nỗi đau đớn nào là chưa phải trải qua như vậy, lại khóc đến cạn toàn nước mắt vì thương nhớ một người.

 

Ở Nghiêm Cẩn, mình thấy được bóng hình của Tôn Gia Ngộ. Có lẽ chính bới là anh em chí cốt, nên cách yêu của hai người đàn ông ấy cũng rất giống nhau.

 

Bởi vì yêu em, nên anh lùi lại để em tìm kiếm được một người đàn ông thật tốt. Bởi vì yêu em, nên anh đồng ý hi sinh toàn bộ để em có môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường yên bình.

 

*******

 

“Ban đầu tương ngộ, ở đầu cuối biệt ly” là một câu truyện đầy bi thương và day dứt. Câu chuyện đó không riêng gì có xoay quanh tình yêu, mà còn tôn vinh tình bạn, tình người, đồng thời nhấn mạnh yếu tố một quy luật hiển nhiên của môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường.

 

“Hãy trân trọng tình yêu bạn đang sẵn có, chính bới nhân sinh đó đó là một hồi cáo biệt dài dòng, thời hạn ở trên đường đó đó là thời hạn đẹp tuyệt vời nhất.”

 

Trên đời này, có cuộc gặp gỡ nào mà không phải biệt ly?

Có thế lực siêu nhiên nào chống lại được sự an bài của số phận?

Sinh ly tử biệt, ai rồi cũng phải trải qua, chỉ là, có người như mong ước được sát cánh cũng những tình nhân thương đến khi bạc đầu, có những người dân khác, còn chưa kịp nếm trải niềm sung sướng đã phải gánh chịu đau đớn tột cùng.

 

Giống như Nghiêm Cẩn và Quý Hiểu Âu chưa tồn tại nổi một ngày bình yên vui vẻ bên nhau, lại bị ông trời nhẫn tâm mà chia cắt. Đau lòng hơn thế nữa, là họ còn chẳng kịp nhìn nhau lần cuối, chẳng kịp nói lời tạm biệt trước lúc phải chia lìa. Duyên sâu phận bạc, đau đớn khôn nguôi, thôi đành thề hẹn kiếp sau lại bên người.

 

“Nếu sinh ra kiếp nữa, xin đừng dùng nước mắt trả người…

Không gặp chẳng tương tư, chỉ sợ rằng nếu được chọn lần nữa, vẫn chọn tương phùng…”*

_______________

 

“…”: Trích từ truyện, được edit bởi reviewer

“…”*: Trích “Bộ bộ kinh tâm”- Đồng Hoa

 

Review by #Thiên Dung Hoa – fb/ReviewNgonTinh0105

Mời những bạn đón đọc Ban Đầu Tương Ngộ, Cuối Cùng Biệt Ly của tác giả Thư Nghi.


Download Full:: [Download AZW3 ##download##] [Download EPUB ##download##] [Download MOBI ##download##] [Download PDF ##download##]


Nguồn: https://www.dtv-ebook.com/ban-dau-tuong-ngo-cuoi-cung-biet-ly_12559.html




Share Link Download Ban đầu tương Ngộ, ở đầu cuối biệt ly review miễn phí


Bạn vừa tìm hiểu thêm tài liệu Với Một số hướng dẫn một cách rõ ràng hơn về Clip Ban đầu tương Ngộ, ở đầu cuối biệt ly review tiên tiến và phát triển nhất Share Link Cập nhật Ban đầu tương Ngộ, ở đầu cuối biệt ly review miễn phí.



Thảo Luận vướng mắc về Ban đầu tương Ngộ, ở đầu cuối biệt ly review


Nếu sau khi đọc nội dung bài viết Ban đầu tương Ngộ, ở đầu cuối biệt ly review vẫn chưa hiểu thì hoàn toàn có thể lại phản hồi ở cuối bài để Ad lý giải và hướng dẫn lại nha

#Ban #đầu #tương #Ngộ #cuối #cùng #biệt #review

Related posts:

Post a Comment

Previous Post Next Post

Discuss

×Close